Tiêu ma ma đóng cửa lại.
Lang Hoa cười nhìn về phía Tề Ngọc Song: "Có phải Phủ Thư Vương rất náo nhiệt không?" Mặt Tề Ngọc Song cau có, trong mắt tràn đầy vẻ phiền não, xem ra nhất định là đi giải sầu.
Lang Hoa khẽ nhướng mày, thoạt nhìn tâm trạng rất tốt, trong lòng của Tề Ngọc Song cũng thoải mái hơn nhiều.
"Ngươi còn trêu chọc ta," Tề Ngọc Song cười nói, "Còn không náo nhiệt à, yêu ma quỷ quái cũng đều ùa hết đến tận cửa, ngay cả Quận chúa Trang Vương gia cũng đi tìm ta mỗi ngày, hỏi ta ở trong cung đã nghe Thái hậu nương nương nói cái gì."
Từ Ninh Cung truyền xuống nói Thái hậu không khỏe, trong đám nữ quyến trừ Lang Hoa và Phúc An Công chúa, tạm thời không gặp ai cả.
Nhưng thật ra, ý là không muốn bảo vệ hoàng tộc nữa.
Ninh Vương phi bị cuốn vào chuyện Đường Bân này, còn không biết người kế tiếp là ai.
Lang Hoa kéo Tề Ngọc Song mở một chiếc rương, lấy ra hai bộ quần áo.
Tề Ngọc Song nhìn kỹ quần áo, một lát mới phát hiện: "Đây là quần áo của Hồi Hột?"
Lang Hoa cười, "Tay áo bó có lợi cho bắn nhanh, áo đuôi ngắn, mũi giày cong có lợi cho việc lội cỏ, ngươi muốn học cưỡi ngựa, dùng quần áo này mặc thích hợp nhất."
Mắt Tề Ngọc Song sáng lên, kéo tay Lang Hoa: "Mấy ngày nữa Hoàng thượng đi săn mùa thu, Thái hậu để cho chúng ta đi xem dân gian bên ngoài một chút, chúng ta sẽ mặc quần áo này đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432905/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.