Triệu Nhị nghe tiếng kêu của Tả Thừa Ân, lúc đầu vẫn còn rất rõ, nhưng sau đó thì giống như tiếng khóc lóc, gào thét.
Triệu Nhị toát mồ hôi lạnh thấm ướt cả vạt áo, tim của Đường Bân bên cạnh cũng chùng xuống.
Đường Bân lần đầu tiên cảm nhận được bản thân thực sự đã đến Hoàng Thành Ti, nơi mà chỉ nghe đến tên cũng khiến người ta thấy run sợ, thứ chờ đón hắn ở đây chỉ có sự khổ sở tột cùng.
Khi Triệu Nhị đến, hắn còn thở phào nhẹ nhỏm, trong chớp mắt trời đất đã đảo lộn, Triệu Nhị dường như chỉ là cái cớ của Cố Thế Hoành, để Cố Thế Hoành chiến thắng Tả Thừa Ân, thừa cơ hành sự trong đại lao Hoàng Thành Ti.
Không có sự bảo vệ của Tả Thừa Ân, Cố Thế Hoành sẽ tìm cách thẩm vấn hắn, Đường Bân không biết phải làm sao mới ổn.
Qua hết đêm nay, Hoàng hậu nương nương cũng khó tránh bị liên lụy.
Đường Bân ngồi nghĩ ngợi lung tung, chỉ nghe thấy từ phòng giam bên cạnh truyền đến tiếng cười chế nhạo của binh lính: "Ôi, vị gia này, ngài đã tiểu ra quần rồi kìa. Ta nhớ đại lao ở Bá Châu rất nổi tiếng, ai bước vào đó đều phải nhận tội, tất cả đều nhờ vào thủ đoạn cao minh của vị tiểu gia kia, người ấy có phải là ngài không?"
"Ngài thẩm vấn qua nhiều vụ án như vậy, đã thấy qua rất nhiều hình cụ, sao đến lượt mình thì lại sợ hãi như thế?"
Tiếng hét của Triệu Nhị truyền đến: "Các người thả ta ra, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432885/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.