Lang Hoa không muốn giải thích với Bùi Khởi Đường.
“Huynh thì sao? Vì sao huynh có hứng thú với vụ án của Hàng Đình Chi.”
Nàng hỏi ngược lại.
Bùi Khởi Đường là người còn xảo quyệt hơn hồ ly không phải cũng đang giúp Hàng Đình Chi sao?
Cố gia đã làm quan, họ không thể đồng lưu ô hợp với những người tham ô quân tư đó, cho nên không phải bạn thì là địch, đợi người khác tỉnh táo đối phó Cố gia, chi bằng tự mình bước qua trước một bước.
Nàng không thể nói cho Bùi Khởi Đường, sau này Đại Tề trong ưu ngoài hoạ, người như Hàng Đình Chi, Mã Thuỵ, Liễu Tử Dụ ở triều đường đáng quý biết mấy.
Lang Hoa nói: “Tóm lại là chí đồng đạo hợp!”
Bùi Khởi Đường cười lên, trong mắt rõ ràng ánh lên bộ dạng của Lang Hoa, hắn nhẹ nhàng tiến gần phía trước: “Cho nên muội cảm thấy ta cũng là người như vậy, không thì sẽ không đem ta vạch chung với những người như Mẫn Hoài, Hàng Đình Chi, Hàn Chương.”
Điều này Lang Hoa chưa từng nghĩ tới.
“Việc của họ muội chưa từng giấu ta, vì muội cảm thấy ta sẽ đứng ở bên này,” Giọng nói của Bùi Khởi Đường rất nhẹ, dường như mang theo mùi vị dỗ dành lừa gạt, “Dù ta không tránh khỏi có lúc sẽ mưu tính, nhưng trong lòng muội vẫn là người thẳng thắn vô tư.”
Bùi Khởi Đường đứng thẳng người, hắn đột nhiên biết vì sao chim trống phải cố sức vẫy bộ lông ngũ sắc lốm đốm trên người, hắn cẩn thận dụ dỗ Lang Hoa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432860/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.