Lang Hoa nhìn về phía Thái hậu: “Thái hậu nương nương, có thể bảo Ninh Vương ra ngoài trước không, ngài ấy ở đây, Hồ tiên sinh không tiện xem vết thương của Ninh Vương phi.”
Ninh Vương nhìn thấy máu, có thể sẽ có hành động bất thường.
Thái hậu nhìn về phía Ninh Vương: “Con theo mẫu hậu ra ngoài trước đi.”
Ninh Vương lại ra sức lắc đầu: “Không... Con phải ở lại xem A Nguyễn.”
Thái hậu rất có kiên nhẫn: “Con có muốn A Nguyễn khoẻ lên không?”
Ninh Vương nắm chặt tay Ninh Vương phi: “Muốn, con đương nhiên muốn, A Nguyễn khoẻ rồi chúng con sẽ có thể về nhà.”
“Vậy thì đúng rồi,” Thái hậu đưa tay ra kéo Ninh Vương, “Con nghe lời mẫu thân, A Nguyễn mới có thể khoẻ, nếu không thì A Nguyễn không thể tỉnh lại chăm sóc con đâu.”
Sắc mặt Ninh Vương thoáng chốc trở nên rất khó coi, từ từ buông tay của Ninh Vương phi.
Nữ quan vội lên trước hầu hạ Ninh Vương đi giày, Trình nữ quan tiến lên hầu hạ Ninh Vương: “Vương gia theo nô tì tới đây, nô tì thay y phục cho ngài.” Vạt dưới trường bào của Ninh Vương đã bị máu thấm đỏ rồi.
Đợi tới khi Ninh Vương và nữ quan đi ra ngoài.
Hồ Trọng Cốt mới từ từ vạch khăn vải trên đầu Ninh Vương phi ra, vết thương như lỗ máu gớm ghiếc đột nhiên lộ trước mắt, gợi nhẹ là có thể nhìn thấy xương trắng xám bên dưới thịt và máu.
Hồ Trọng Cốt nói: “Trong vết thương còn có xương vụn, phải dọn sạch lại.”
Lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432838/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.