Bùi Khởi Đường vào lúc nào.
Lang Hoa còn chưa phản ứng kịp, Bùi Khởi Đường đã đóng mấy cái rương lại, “Đừng nhìn nữa, những thứ này có gì tốt, ngày mai trả lại cho Đông Bình Trưởng công chúa.”
Trước giờ Bùi Khởi Đường chưa từng vội vàng như vậy.
Lang Hoa phân phó Tiêu ma ma, “Cầm đồ xuống đi đã, kiểm kê sổ sách, cất đi, chờ ta rảnh sẽ đi xem.”
Tiêu ma ma đáp một tiếng, phân phó hạ nhân đem rương đi.
Lang Hoa nhìn về phía Cố Thế Hoành, “Phụ thân, chúng ta và Bùi Tướng quân đi vào nói chuyện đi!”
Bùi Khởi Đường nhìn Lang Hoa, mặc dù Lang Hoa thấy trán hắn có vẻ oán giận như cũ, nhưng chính ưu tư như vậy lại khiến cho hắn có loại cảm giác đặc biệt, dường như gió nhẹ nhàng phất qua đáy lòng, hiện lên gợn sóng. Bốn mắt nhìn nhau, hắn liền nghĩ tới đêm đó, nàng quở trách, hắn thì nhận lỗi, cho dù kết quả không tốt, ít ra hắn cũng khiến cho Lang Hoa biết tâm ý của hắn.
Bùi Khởi Đường đi theo Cố Thế Hoành và Lang Hoa vào phòng, lập tức nhìn thấy thư tịch chất cao trên mặt bàn.
Bùi Khởi Đường không khỏi kinh ngạc, “Đây là cái gì?”
Tiêu ma ma đóng cửa phòng lại, Lang Hoa mới nói, “Đây là ghi chép trong cung mấy năm qua, còn có văn thư lúc Lý Thường Hiển chấp chưởng Khu Mật viện, hai ngày nay ta và phụ thân đều xem cái này, chính là muốn tìm ra ít dấu vết trong này, tìm hiểu nguồn gốc chứng cớ Lý Thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432792/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.