Phó tướng chỉ cảm thấy trên người nhẹ đi, ngay sau đó liền bị kéo xuống ngựa.
Hắn rốt cuộc hiểu ra tại sao những người Tây Hạ kia lại sợ đối mặt với Bùi Tướng quân, bởi vì ở trước mặt Bùi Tướng quân căn bản sẽ không có phần thắng.
Hắn tốt xấu gì cũng đi theo Hoài Nam vương vào sinh ra tử, không dễ dàng gì mới thành phó Tướng quân, nhưng lại bị Bùi Tướng quân xách tới xách lui như vậy, hơn nữa Bùi Tướng quân mới vừa mười sáu tuổi.
Đáng sợ nhất là, bị xách như vậy, trong lòng hắn ngược lại rất cao hứng, có thể đi theo một Tướng quân như vậy đánh giặc, là vinh hạnh của bọn hắn.
“Tướng quân, ý ngài là…”
Bùi Khởi Đường không đợi phó tướng nói xong thì tiếp tục nói: “Nàng thế nào rồi? Nhìn vẫn ổn chứ?”
Phó tướng nuốt lời mắc kẹt ở cổ họng xuống, “Ổn... Cố Đại tiểu thư rất ổn.” Kỳ quái, Bùi Tướng quân làm sao là có thể chắc chắn Cố Đại tiểu thư tới Hồng Châu chứ, trong thành Hồng Châu nhiều lang trung như vậy, chỉ nhìn vải băng trên cánh tay hắn, làm sao có thể phân biệt ra được.
“Tướng quân,” Phó tướng dè dặt giãy giụa một cái, “Ngài để ta để xuống đi, cẩn thận vết thương trên bụng…”
Lúc này Bùi Khởi Đường mới phục hồi lại tinh thần, buông lỏng tay.
Phó tướng thở phào nhẹ nhõm, đây nào có giống một người bị thương, mấy người Tây Hạ kia nhìn thấy máu trên người Bùi Tướng quân, liền chen chúc xông tới, cứ như như vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432771/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.