Hoàng đế đương nhiên nhớ, đó là dùng “thiết vận” biên soạn của Tiên đế để đối ứng âm điệu, văn kiện mật viết bằng nước phèn chua.
Thám tử được Hoàng Thành Ti bồi dưỡng mới biết dùng cách truyền quân tình thế này, do Lữ Ngộ lấy ra.
Phía trên viết: Chớ hòa đàm, có trá.
Hoàng đế nheo mắt lại, “Là ngươi?”
Lang Hoa cúi đầu xuống, “Là phụ thân của dân nữ để cho thám tử truyền tin tức về, nhưng Thẩm Xương Cát ghi hận trong lòng với Cố gia chúng thần, chẳng những định che giấu tình hình thực tế, còn muốn quy chụp tội danh không có chứng cớ cho Cố gia.”
Sắc mặt Hoàng đế âm u khó lường.
Thái hậu không khỏi cười nhạt trong lòng, đây chính là con trai trưởng của bà ta, bất luận đối với người nào đều đầy nghi kỵ, nếu như không phải là muốn cùng hắn liên thủ đối phó cường địch, chắc chắn hôm nay bà ta sẽ không đến điện Vĩnh Đức.
Sai lầm lớn nhất của Tiên hoàng đời này chính là không phế chức Thái tử của hắn, mà sai lầm lớn nhất của bà ta chính là không ủng hộ Huệ Vương mưu phản, để cho tên súc sinh này liên tiếp giết hai đệ đệ của hắn.
Bà ta biết Hoàng đế đã hỏi rõ ràng, Cố gia tự do thăm dò tin tức ở Tây Hạ, mặc dù là Đại Tề thắng giành thế thượng phong, nhưng ở trong lòng Hoàng đế, làm việc sau lưng hắn, chính là có mưu đồ khác.
Thái hậu nói: “Là Đông Bình nhờ cậy Cố gia đưa tin, Đông Bình đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432747/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.