Từ Cẩn Du từ trong viện của Từ lão phu nhân đi ra lập tức thở phào nhẹ nhõm, bước chân cũng chậm lại, nàng hận không thể ở bên ngoài nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.
Mỗi lần trở lại Từ lão phu nhân đều phải giảng đạo một phen, cứ như nàng đã làm sai điều gì vậy.
Nàng đã sớm chán ghét những lời đó rồi.
Nếu không phải Thái hậu nương nương để cho nàng xuất cung, nàng thật không muốn về nhà.
“Ta cảm thấy Cố Lang Hoa thực ra rất tốt,” Cẩn Du nhìn về phía Hà ma ma, “Không sợ gì cả, không gò bó trói buộc, muốn làm cái gì thì làm cái đó.”
Hà ma ma vội nói: “Lang Hoa làm sao có thể so với Đại tiểu thư, Đại tiểu thư từ nhỏ đã học thi từ ca phú, cầm kỳ thư họa, không có gì không biết, ngay cả các cô cô của Cung Từ Ninh cũng nói, Hoàng gia dạy nữ nhân cũng chỉ như thế thôi.”
Từ Cẩn Du dừng bước lại nhìn về phía Hà ma ma, “Khi đó ta không chịu học, đều là người khuyên ta học, còn bắt cho ta học cái gì mà tiếng Ba Tư, tiếng Tây Hạ...”
Hà ma ma cười nói, “Học nhiều chút luôn tốt hơn, Đại tiểu thư vốn thông minh, không học những thứ kia thì thật đáng tiếc...” Đây đều là Lục nhị lão gia giao phó cho bà ta làm, bà ta cũng không biết nguyên do trong đó, giống như câu nói mà bà ta dạy đại tiểu thư lúc Trưởng Công chúa Bình An từ trần, từ đó về sau Thái hậu nương nương liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432725/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.