Lúc này, cửa lớn Thẩm gia mở ra.
“Lão gia,” Thẩm quản sự đi tới trước mặt Thẩm Xương Cát, “Vinh Quốc công tới rồi, đang ở ngoài cửa.”
Thẩm Xương Cát kinh ngạc ngước mắt lên, không phải Vinh Quốc công bệnh sắp chết sao? Tại sao lại đột nhiên đi tới Thẩm gia, chẳng lẽ tin tức truyền đi nhanh như vậy, Hàn gia đã biết tất cả những thứ này đều là do hắn an bài?
Không thể nào, lần này hắn lợi dụng Hứa thị ra mặt, căn bản không có động đến nhân thủ của Hoàng Thành Ti, hắn an an tĩnh tĩnh ngồi ở nhà chính là muốn vạch rõ quan hệ cùng tất cả những thứ này, dù thế nào đi nữa, Hàn gia cũng không nên tính đến trên đầu hắn.
“Kêu người nói với Vinh Quốc công, ta bị Hoàng Thượng trách phạt, đã đóng cửa không tiếp khách rồi.” Bất kể như thế nào đều không thể để cho Vinh Quốc công vào cửa, nếu không thì chẳng khác nào thừa nhận hắn có liên quan đến chuyện này.
Dĩ nhiên, Vinh Quốc công không thể nào rời đi.
Thẩm quản sự rất nhanh đi vào bẩm báo lại, “Vinh Quốc công nói, bất luận như thế nào cũng phải gặp đại nhân.”
Thẩm Xương Cát không khỏi nhíu mày, thay quần áo đi ra ngoài.
Xe ngựa dừng ở cửa Thẩm gia, hạ nhân Thẩm gia bưng thuốc đứng ở bên cạnh, còn có một vị lang trung đang cau mày đứng ở đó.
Thẩm Xương Cát tiến lên nói, “Quốc công gia…”
Trong xe ngựa nhưng lại tĩnh lặng không tiếng động.
Thẩm Xương Cát hơi nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432716/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.