Trên thuyền lớn, Bùi Khởi Đường vẫn không lộ diện.
Lục Anh từ từ uống trà trong tay.
Trong thành Hàng Châu có mấy công tử cũng đã uống say rồi, bị người của Bùi gia âm thầm khiêng xuống.
Ban đầu mọi người còn kêu muốn gặp Bùi tứ công tử, nhưng trong nháy mắt liền bị sự sầm uất trước mắt làm say mê, tự mình vui đùa. Lục Anh như cũ ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, hắn đang đợi.
Bùi tứ công tử làm ra chiến trận lớn như thế, khẳng định không chỉ là đơn giản muốn mời mọi người uống ly rượu, nhất định là có chuyện trọng yếu hơn.
Quả nhiên, mặt sông bắt đầu có lấm tấm ánh lửa, Lục Anh cẩn thận nhìn sang, ánh đèn ở trong gió hơi đung đưa.
“Đó là cái gì?”
“Hoa đăng?”
Bắt đầu có người phát hiện, đưa tay chỉ qua.
“Là Bùi tứ công tử để cho Hoa nương thả hoa đăng sao?”
Lục Anh híp mắt lại, là thuyền, chỉ có thuyền bè mới có tốc độ như vậy.
Là lại có tân khách muốn tới, hay là Bùi Khởi Đường có sắp xếp khác.
...
Thẩm Xương Cát trước lấy được tin tức, “Là Cố gia, Cố gia tìm những ngư lão dựa vào sông nước mà kiếm cơm kia, chống giữ thuyền chạy tới thuyền lớn của Bùi gia.”
Bùi gia và Cố gia đánh nhau rồi, không thể nào mời người Cố gia tới dự tiệc vào lúc này được.
Nếu như không phải là dự tiệc, vậy nhất định chính là muốn gây chuyện.
Thẩm Xương Cát cảm thấy đây là cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432645/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.