Lang Hoa trước đây nghe Ngô Đồng nói còn chưa cảm giác được tính nghiêm trọng của việc này.
Giờ Hồ Vinh tới giao cho nàng những thứ này, giống như là Triệu Linh đem toàn bộ bản thân và gia đình đều đưa tới tay nàng, nàng mới xác định Triệu Linh chắc chắn là muốn làm một việc cực kì nguy hiểm.
Lang Hoa cầm vẩy cá lên xem từng tờ một, vị trí đất đai bên trên không thiếu một cái nào, càng Xem tim nàng càng đập ghê gớm.
Những cái này đều là đất đai tốt nhất của Giang Chiết, cứ coi như là cả Cổ gia dốc toàn lực cũng không thể mua được nhiều đất đai như vậy.
Lang Hoa bình tĩnh đặt lại vẩy cả vào trong túi vải, nhìn Tiêu ma ma bên cạnh một cái, Tiêu ma malập tức đưa người đi ra ngoài.
Lang Hoa nhìn Hồ Vinh, “Chỗ đất đai này là của Triệu Linh?”
Hồ Vinh lắc lắc đầu, “Không phải... là đại tiểu thư dặn dò ta đến Kinh Thành mua về, ngay khi Giang Chiết nổi chiến sự, điền địa bán vô cùng rẻ, Cổ gia chúng ta bán đi ít trang Sức mới gom đủ tiền mua được chỗ đất này.”
Miệng của Hồ Vinh này sao lại kín như vậy.
Ánh mắt Lang Hoa hơi sâu, “Ở đây không có người khác, ngươi có thể nói thật với ta.”
Hồ Vinh bộ dạng muốn khóc, “Đại tiểu thư, cái ta biết cũng chỉ là những cái này mà thôi.”
Lang Hoa cầm vảy cá trong tay lên, “Nếu những thứ này ta không nhận thì sao?”
Hồ Vinh bình tĩnh lại, khom
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432624/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.