Lang Hoa dặn dò Tiêu Ấp, “Đưa Ngô Đồng đi rửa mặt, thay y phục.”
Trừ phi Ngô Đồng yên ổn lại, không thì nàng không nghe được đầu đuôi cả sự việc.
Ngô Đồng thay y phục sạch sẽ, dùng nước ấm rửa mặt, ngồi trên ghế, trong mắt dù vẫn là một mảng mơ màng, tinh thần lại đã tốt hơn chút.
Lang Hoa nghĩ một lát, bắt tay từ đơn giản nhất, “Lần đó công tử nhà ngươi tới Dương Châu, ngươi không phải cũng không đi theo, qua vài ngày hắn tự nhiên sẽ trở về.”
Ngô Đồng ra sức lắc đầu, “Việc đó khác” Khác thể nào, lại không nói.
Ngô Đồng khinh công rất cao, không ngờ lại không đuôi được Triệu Linh.
Lang Hoa không lên tiếng, đợi Ngô Đồng từ từ trở lại bình thường.
Ngô Đồng cúi thấp đầu, giống như đang nhớ lại chuyện cũ, “Nhà chúng ta luôn đi theo Khánh Vương Gia, Ngô gia chúng ta và Tề gia có ước định, chúng ta phải đi theo bên cạnh chủ tử của mình, bảo vệ họ, bù đắp nhược điểm lớn nhất của họ, cho nên... phụ thân thân ta được tiên hoàng ban cho Khánh Vương Gia, ta thì luôn đi theo công tử nhà ta, từ nhỏ ta đã đi theo công tử luyện quyền cước công phu, hiểu rõ công tử nhất, cho nên chỉ trừ khi có nguy hiểm gì, không thì công tử đều sẽ để ta ở bên cạnh.”
“Lần trước tới Dương Châu ta không đi... đó là vì trên chiến trường... công tử bất luận thể nào cũng có thể tự bảo toàn... lần này lại khác rồi!”
“Công tử phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432623/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.