trách vận chuyên quân lương đêu từng luyện võ công, buôi tôi đứng ở
chung quạnh xe ngựa chở quần lương, vẫn đứng ở đó không nhúc nhich,
, không biêt là đang ngủ hay không ngủ, nên bọn họ không dám hành động thiểu suy nghỉ.
N gười Tây Hạ đi theo đội ngũ vận lương đã suốt hai ngày, tăng nhân phụ
Bọn họ muốn cướp quân lương, càng muốn đoạt quân lương mà không tôn thất nhân thủ như vậy mới có thể thu được lợi ích lớn nhât.
"Tất cả mọi người đến đông đủ, " người Tây Hạ ta nói xong xắn tay áo, ánh mắt toát ra lục quang, suông sã dùng Tây Hạ ngữ nói, "Ngày mai, không cân biêt đám lừa ngôc kia có ngủ không, chúng ta đêu phải đoạt được quân lương vê."
"Chỉ cần lấy đủ cho chúng ta ăn uống, mang đi không được thì đốt hết đi, dù sao xa như vậy cũng không mang đên núi Hạ Lan."
"Đây là quân lương của Hàn Chương, lần này phải để cho Hàn Chương nếm thự chút thủ đoạn của lão tử, các huynh đệ ở trong tay Hàn Chương chịu nhiêu khô như vậy, lần này phải lấy lại hết cả vốn lẫn lời."
Trong đó có một người cắn miếng bánh trong tay, sau một lúc lâu mới phun ra một câu, "Những người này cũng giết đi!" Không giết không được, không giết không đủ làm Hàn Chương tức giận, phải giết. Đợi lâu như vậy, chính là vì muốn giết người. Hàn Chương nhất định không ngờ tới, tân tân khổ khổ ở Mậu biên nhiều năm, cuổi cùng sẽ rơi vào kêt cục như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432600/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.