Vương Kỳ Chấn vung tay ra một chiếc roi, quật hạ nhân Vương Gia mặt mày đột nhiên máu thịt lẫn lộn, Vương Kỳ Chấn từng roi từng roi một không chút lưu tình quật xuống, “Đều là phế vật, bảo ngươi tìm người, ngươi lại mở trừng mắt nhìn tiện nhân đó đem người đi rồi, nuôi ngươi làm gì? Hôm nay ta đánh chết ngươi, để ngươi trả lại lương thực của Vương Gia ta.”
Máu phun bắn lên mặt Vương Kỳ Chấn, khiến Vương Kỳ Chấn càng hưng phấn lên, đang lúc ông ta thở hổn hển tiếp tục đánh, roi lại bị người ta nắm chặt lấy, khiến ông ta không thể không dừng lại, nhưng lập tức ông ta hồi sức, thoát khỏi sự khống chế, một roi quất tới.
Roi rơi xuống, Vương Kỳ Chấn mới biết mình quất nhầm rồi, quay đầu nhìn, trường bào trên người Lục Anh đã rách, lớp sa bên trong lộ ra vết máu.
“Cữu cữu, đây là trước cửa Miếu Dược Vương, không phải trạch viện của Vương Gia, Mẫn đại nhân đang ở Trấn Giang, người thật sự muốn khiến người ta cáo trạng tới trước mặt Mẫn đại nhân?”
Lục Anh căng mặt, bộ dạng nghiêm túc đột nhiên dọa cho Vương Kỳ Chấn một cái, ông ta cũng lập tức tỉnh lại, dùng mu bàn tay lau lau mồ hôi, sau đó đặt tay lên vai Lục Anh, “Cháu ngoại ngoan, cháu dù không phải con vợ cả... lại đối với ta và mẫu thân cháu cực tốt, biết nghĩ cho chúng ta, đợi sau này có cơ hội, ta nhất định giúp cháu mưu lược tiền đồ.”
Lục Anh trong lòng cảm thấy buồn cười, tùy tiện đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432533/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.