Editor: Selene Lee
Tối đó, dưới ánh đèn, Hứa Lộc mở tập văn kiện ra thì thấy mười trang giấy đều ngập lời nhận xét, không biết anh đã tốn bao nhiêu thời gian nữa. Phó Diệc Đình xóa hết toàn bộ những đoạn cô viết dài dòng bằng bút đỏ sau đó cho góp ý. Chữ viết của anh rất ngay ngắn. Tuy Hứa Lộc học kinh doanh nhưng trước nay cô chỉ biết làm đẹp mặt giấy, hoàn toàn không có kinh nghiệm thực tiễn gì cả. Nhìn những dòng nhận xét của Phó Diệc Đình, cô chỉ có thể tự đánh giá mình toàn lảm nhảm.
Cô chỉ tập trung nói về nguồn gốc của xưởng dệt như lại giải thích qua loa nguồn vốn đầu tư. Thật ra hội đồng quản trị chỉ quan tâm đến phần kỹ thuật và lượng hàng tiêu thu được của các đầu ra trước đó, còn những thứ khác không quan trọng.
Trời đã trễ lắm rồi, Lý thị thấy phòng con gái còn sáng đèn thì gõ cửa: “Tiểu Uyển, con chưa ngủ à?”
Hứa Lộc ngẩng lên: “Con đang làm việc. Sao mẹ cũng chưa đi nghỉ nữa?”
Lý thị lấy một cái ghế qua, đoạn ngồi xuống cạnh cô mà nói: “Hôm nay lão Đinh có đem về một cuộc điện báo từ Hương Cảng. Bác Thiệu của con nói đã nghe chuyện của ba con nên tháng sau sẽ đến thăm gia đình chúng ta.”
Hứa Lộc không để ý, chỉ gật đầu tỏ ra mình đang nghe.
Lý thị nhìn thái độ của cô rồi bổ sung thêm: “Công tử nhà họ Thiệu cũng sẽ đi với ông ấy. Trước kia cha con và bác trai đã bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-vien-cong-luoc/2295547/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.