Editor: Selene Lee
Hứa Lộc về văn phòng, ngồi chưa bao lâu thì xưởng trưởng Ngô cũng đến. Thấy quần áo trên người cô, ông nhận ra nó không giống bộ hôm qua cô đã mặc. Cô chủ không coi trọng vẻ bề ngoài nhiều, bình thường thấy cô lạnh như băng, nay hình như đã ấm áp hơn rồi.
“Cô cả. Đêm qua… Ngài Phó cho người đến bảo tôi ghé qua nói một tiếng với phu nhân, rằng cô không về được… Phu nhân lo lắng lắm ạ.”
Hứa Lộc trả lời: “Không có gì đâu. Tôi và ngài Phó thương lượng chuyện xưởng mới, bận rộn cả đêm thôi ạ.”
“Vậy là được rồi. Bên xưởng mới có vấn đề gì ạ? Nếu cô cần tôi giúp, xin cô cứ nói ạ.”
“Ừ, đúng là có một số chuyện nhỏ. Bác không cần lo đâu, tôi đã giải quyết xong rồi. Đã phiền bác phải ghé nhà tôi.”
Xưởng trưởng Ngô xua tay nguầy nguậy: “Cô cả khách sáo quá. Phiền gì đâu ạ? Vốn là chuyện phải làm. Tôi không ngờ ngài Phó tốt như thế. Hôm qua, lúc ngài cho người đến nhà tôi, người đó mang theo bánh Tây đến tặng con trai nhỏ trong nhà tôi nữa, thằng nhóc đó thích lắm. Mong cô gửi lời cảm ơn của tôi đến ngài ấy ạ.”
Hứa Lộc biết ông có con trai, cưng như bảo bối ấy. Chẳng trách cô cứ cảm thấy kỳ kỳ, sao xưởng trưởng Ngô có thể nghe theo Phó Diệc Đình dễ như thế? Ra là anh đã mua chuộc con người ta bằng hộp bánh quy. Đúng là anh rất biết lấy lòng người khác.
Chớp mắt mà đã mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-vien-cong-luoc/2295491/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.