Editor: Selene Lee
Trở lại biệt viện, Hứa Lộc tháo giày, chân cô đã phồng rộp. Phó Diệc Đình hứng một thau nước, mang đến cho cô ngâm chân, còn mình thì đi gọi cho Vương Kim Sinh.
Người này đang bận ăn tối, nghe tiếng điện thoại thì bật dậy nghe máy ngay.
Lúc anh ta về, Viên Bảo nhìn anh ta với vẻ nghiêm túc, trông khá vội vã: “Có chuyện gì thế? Chúng ta không ở cạnh Lục gia không được à?”
Vương Kim Sinh trả lời với biểu cảm “phức tạp”: Hôm nay Lục gia và tiểu thư ra ngoài chơi, có lẽ là do giày của tiểu thư không hợp nên chân cô ấy đã bị phồng. Lục gia hỏi anh phải xử lý thế nào.”
Viên Bảo há hốc: “Vậy… Vậy thôi mà Lục gia gọi điện thoại đấy hả?”
Vương Kim Sinh gật đầu, lại cầm áo khoác lên: “Lục gia muốn anh đi mua thuốc, em cứ ăn đi.”
Viên Bảo cảm thấy ông chủ mình đã xé chuyện bé ra to, cùng lắm chỉ trầy xước một chút, sao phải bắt anh Kim Sanh đi như vậy? Đây là hai người chưa kết hôn đấy nhé, sau này tiểu thư thành vợ Lục gia rồi, có phải sẽ chiều đến tận trời luôn hay không?
Trước kia cậu cứ nghĩ Lục gia là người “không cần nữ sắc”… Vậy mà… có tiểu thư rồi, nguyên tắc của ngài mất sạch trơn. Tuy vậy, nói qua cũng phải nói về, một cô gái dũng cảm đi từ Thượng Hải đến Nam Kinh vì lo cho mình. Tuy Lục gia không nói gì cả, nhưng hẳn là ngài ấy xúc động chết rồi.
Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-vien-cong-luoc/2295475/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.