Edit: Bột Giặt QQ
“Hoàng thượng! Hoàng thượng!” Một tiếng nói quen thuộc vô cùng lo lắng kêu gọi bên tai, có người nắm chặt lấy cánh tay và đỡ lấy eo hắn.
Mảng đen nghịt đã bị đánh tan, trước mắt hắn là ánh sáng màu vàng nhu hòa của ngọn nến.
Phương Ninh Ninh chịu đựng choáng váng, kịch liệt mở mắt ra, phát hiện chính mình đang ngã ngồi trên đất, hơn nữa……
Còn không kiềm chế được!! (Câu này ý nói anh ý đi đại tiện, tiểu tiện không tự chủ ý =))) nói thô ra là đi ra quần =)))
“Hoàng thượng! Ngài tỉnh rồi?” Đông Tuấn Phong thở dài nhẹ nhõm một hơi, lúc này mới ngửi được một mùi thôi thối. Ý thức được xảy ra chuyện gì, y không hít vào một ngụm khí lạnh!
Nếu là mệt nhọc quá độ thì mắt tối sầm và trật chân ngã cũng bình thường, nhưng mà giờ……
— Xem bộ dạng này, e rằng là bệnh nặng mất rồi!
Trong lòng Đông Tuấn Phong như có lửa đốt, khi thấy hoàng đế khôi phục thần trí, thử buông tay:“Hoàng thượng thứ tội! Hay là để mạt tướng đi gọi thái y?”
Phương Ninh Ninh trở tay một phát, bắt được cánh tay của Đông Tuấn Phong.
Đông Tuấn Phong không dám rút mạnh, cưỡng chế run tay:“Hoàng thượng?”
Phương Ninh Ninh cân nhắc câu từ, rồi chậm rãi nói:“Tạm không thể kinh động người khác được. Làm phiền tướng quân.”
“…… Dạ.”
Đông Tuấn Phong nâng hoàng đế đứng dậy, đến sau tấm bình phong tắm rửa.
Điều khiến y thoáng yên tâm là hoàng đế bước đi chắc chắn, không đến nổi đi đứng không còn chút sức lực nào.
Về phần bộ dạng ngẩn ngơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-tuong-bach-dau/98143/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.