4
Bố gọi taxi đưa tôi đến trường.
Ông nói:
"Tiểu Tử muốn trực nhật, mẹ con lái xe BMW chở con bé đi rồi nên không chờ con.”
Tôi thờ ơ lên xe.
Tôi thầm nghĩ khi đủ mười tám tuổi nhất định phải thi bằng lái xe.
Nếu không chiếc xe Maserati do anh cả tặng chỉ có thể để vào gara bám bụi.
Khi đến lớp học, Tiểu Tử đã bị rất nhiều người vây quanh.
Họ nhìn tôi với vẻ ác ý.
"Tiểu Tử, đây là em gái mới nhận lại của cậu sao? Nhìn xấu hơn cậu nhiều.”
"Đừng nói như vậy! Em gái tôi lớn lên ở trong thôn, cô ấy không biết ăn mặc, trang điểm, bị nám cũng bình thường thôi."
“Ồ! Thì ra là đồ nhà quê!”
Tiểu Tử mỉm cười, lấy trong túi xách ra một hộp điểm tâm.
“Mọi người ăn thử đi, đây là mẹ tôi làm cho các cậu đó.”
Tôi nhướng mày.
Đều là một đám nịnh bợ, ra là mẹ đã chuẩn bị và thu xếp những mối quan hệ xung quanh cho Tiểu Tử.
Nhưng mẹ có nghĩ đến tôi không?
Đứa con gái mười tám năm lưu lạc bên ngoài không có trọng lượng gì trong lòng bà ấy sao?
Không quan tâm nhiều năm cũng chẳng nói tới.
Mất rồi tìm lại được cũng không thấy áy náy sao?
Tôi lắc đầu, cố gắng gạt những suy nghĩ lộn xộn ra khỏi đầu.
Có người hào hứng từ bên ngoài chạy vào lớp.
"Tôi nhìn thấy ngôi sao mới nổi Lăng Đoan ở trước cổng trường, cậu ấy bước xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-trao-than-phan/2870536/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.