Mãi đến hôm nay, Hàn Khang Dụ mới làm thủ tục ra viện cho Bạch Khởi Song, anh còn tận tình lái xe đưa cô về nhà. Cứ nghĩ về nhà rồi cô sẽ được thoải mái hoạt động, nhưng không ngờ rằng, Hàn Khang Dụ lại bắt cô nằm yên một chỗ. Anh không cho làm bất cứ việc gì, đến cả nấu ăn anh cũng cho người mua đồ về để đầu bếp nấu. Tuy đều là đồ bổ dưỡng nhưng vẫn không được hoạt động nên cô rất chán.
Sáng cuối tuần, Hàn Khang Dụ dậy rất sớm, anh đích thân xuống bếp làm canh gà hầm thuốc bắc cho cô. Anh đuổi hết người làm ra khỏi bếp, tự mình xử lý từ đầu đến cuối. Nhưng không ngờ món này lại khó đến vậy. May mắn là gà đã được chặt sẵn, nên Hàn Khang Dụ không khó khăn lắm. Tiếp đó là nguyên liệu gia vị thuốc, anh loay hoay bóc hạt sen, liên tục đánh rơi vì trơn, đến táo đỏ, anh suýt cắt vào tay vài lần. Nhìn dáng vẻ lúi húi trong bếp của chủ nhân, quản gia Hứa và mọi người hầu đều lắc đầu cười khổ. Nhưng cũng rất mộ người phụ nữ được cậu chủ chiều chuộng, tất cả đều nghĩ cô gái đó thật may mắn.
Bạch Khởi Song đang say giấc nồng thì bị một mùi thơm đánh thức, cô dụi mắt chui ra khỏi chăn. Đập vào mắt cô vào bát canh gà thơm lừng và Hàn Khang Dụ đang tỉ mỉ tách thịt gà khỏi xương. Nhìn thấy con mèo nhỏ đã ngủ dậy, anh lau tay, đến bên giường và trao cô một nụ hôn ngọt ngào: “Dậy rồi thì ra ăn canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-trao-chu-re/908161/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.