Suốt đêm thâu cứ ngồi lặng lẽ trong căn phòng hoang vắng, suy ngẫm về người con gái đã chiếm hữu trái tim chị từ bao giờ và sau tất cả chỉ còn lại ký ức ngủ quên. Bao nhiêu nước mắt, đau đớn lẫn xót xa cũng đã đến lúc nên dừng lại, bắt đầu một hiện tại cô đơn lạnh lẽo và bước đi một mình.
Vô số cảm nhận đan xen lúc này vừa không đành lòng cũng chẳng thể níu giữ tay nhau lại, chỉ có thể cho nhau một lối đi riêng. Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, chị kéo vali rời khỏi và xuống nhà để chuẩn bị ra sân bay. Mỗi giây phút cứ thế trôi qua và đúng lúc Bội Bội cũng muốn đến tiễn chị.
Nhìn thấy Bội Bội chị ngạc nhiên: "Bội Bội, em ở đây làm gì? Không phải hôm nay bệnh viện có cuộc họp sao?"
"Làm gì là làm gì! Đương nhiên là em đến tiễn chị rồi. Sao chị thức sớm quá vậy? Em nhớ là đặt vé máy bay cho chị là 8 giờ mà?"
"Chị có ngủ đâu mà bảo là thức sớm! Bây giờ cũng đã 7 giờ rồi còn sớm chỗ nào?"
"Chị thức cả đêm? Bộ có chuyện gì sao mà chị không ngủ được!"
"Em hỏi nhiều làm gì. Chị vẫn ổn, không sao cả."
"Hung dữ! Em phải tiễn chị ra sân bay mới yên tâm, với lại em không nỡ để chị một mình rời đi như vậy."
"Bớt sến sẩm dùm tôi đi Kim đại tiểu thư. Bây giờ chịu đi chưa, sắp trễ chuyến bay của tôi rồi đó!"
Trong khoảnh khắc này cả hai đều không nói thêm một lời nào, từ từ kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-thuc-trai-tim/896114/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.