Chương trước
Chương sau
Bảo vệ bước đến…

~ Này, có tiếng bước chân mau trốn thôi

° Anh trốn vào tủ đi nhé, tôi và Lạc Lạc sẽ đi về để đánh lạc hướng bảo vệ.

° Tim mình đập nhanh như muốn rơi ra ngoài, trước giờ mình chưa từng làm việc phải lén lút như bây giờ

~ Đâu? để anh nhặt vào tim anh

° Anh có tin tôi đánh anh không, đến nước này còn giỡn. Tôi mà bị cho thôi việc tôi sẽ đi theo đeo bám anh

~ Như vậy cũng tốt, dù gì cả đời này em vẫn không tiêu hết nỗi gia tài của anh.

° Suỵt…

Bảo vệ: Có ai trong đây không? mau ra đây đi

[ Hắt xì…]

~ Thôi toang mình rồi

Khi nghe thấy tiếng động lạ bác bảo vệ đã đi đến phía Trương Lý Tuấn đang trốn

" Thì ra là thằng ranh con này, dám lẽn vào trộm tài sản của công ty"

~ Tôi không có trộm mà, tôi vào đây để tìm người quen

" Bây giờ đã hơn mười giờ đêm, còn ai ở đây để cậu tìm"

" Cậu ngước mặt lên để tôi quay lại làm bằng chứng"

~ Tôi không phải là ăn trộm mà, hay là chú nhận số tiền này của cháu xem như chưa có gì nha

" Tôi làm trong công ty này đã hơn mười năm, cậu không mua chuộc được tôi đâu"

" Kính thưa quý dị đang theo dõi livestream trực tiếp của tôi. Tôi là bảo vệ, hôm nay tôi đã bắt được một tên trộm vào lúc mười giờ hai mươi phút đêm nay"

~ Đừng quay nữa mà

Comment:

* Nhìn anh ta đẹp trai ăn mặc sang trọng vậy mà đi ăn trộm

* Đúng là không nên nhìn mặt mà bắt hình dong

* Nhìn anh ta thấy quen quen nhỉ, hình như đã xem qua ở đâu

Bảo vệ: Mới đây đã hơn 500 lượt xem, mình đúng thật là siêu nhân đời thường mà. Haha

[ Sáng đến]

" Thưa giám đốc Dương, hôm qua có một thanh niên đột nhập vào công ty chúng ta hiện đang bị tôi bắt giữ"

- Ai mà dám cả gan xâm nhập vào công ty chúng ta được chứ

- Mau cho bộ phận an ninh kiểm tra lại camera. Để tôi tống cậu ta vào tù

" Giám đốc Dương, đây là hình ảnh của tên ăn trộm, mời giám đốc xem qua"

- Nhìn sao cứ thấy quen quen con mắt ấy nhỉ

- Bảo vệ đang nhốt cậu ta ở đâu?

" Giám đốc đi theo tôi, tối qua tôi đã nhốt cậu ấy vào nhà vệ sinh đó ạ"

- Tên ăn trộm này là ai mà xấu số thế

" Đây, là cậu ta. Này cậu thanh niên mau tỉnh dậy đi"

- Phụt… há há háa…

- Để tôi chụp hình lại

" Thưa giám đốc, hôm qua tôi có livestream lại rồi ạ"

- Haha… bác bảo vệ thật cao tay. Tháng này thưởng nóng cho bác bảo vệ

" Cảm ơn giám đốc"

~ Tôi không phải là ăn trộm mà. Mau cởi trói cho tôi.

~ Dương Tiểu Thành, anh thấy tôi chưa đủ thảm hay gì mà còn cười

- Không ngờ cậu cũng có ngày thảm hại như vậy. Mà ở công ty nhỏ bé của tôi có gì thú vị mà tổng tài Trương đến vào đêm hôm như vậy

~ Cậu mở trói cho tôi cái đã, tôi sắp chết ngạt ở trong nhà vệ sinh này rồi đây nè.

- Tôi mở trói cho cậu cũng được. Mà đột nhiên tôi nhớ nhà cậu có lọ rượu vang mới săn được từ loại mới nhất của hãng nhỉ?

~ Được thôi, tôi sẽ cho người mang đến cho anh

( Lọ rượu yêu quý của mình, huhu)

- Cậu ngồi vào ghế uống chút nước rồi nói chuyện tiếp nè

~ Bác bảo vệ của cậu nặng tay quá nhỉ

- Cậu khai thật đi, cậu lẽn vào công ty mình để làm gì

~ Tôi… tôi đưa Lạc Lạc đến tìm Phạm Di Băng

- Sao cậu không gọi điện nói tôi một tiếng, công ty " Dương Thành" luôn chào đón cậu mà

~ Tại tôi thấy muộn rồi làm phiền cậu với sợ bị mọi người biết tôi đến gặp Phạm Di Băng, cô ấy giận tôi mất.<code> - Tôi nhớ không nhầm thì cô ấy đâu có lịch tăng ca? ~ Mấy hôm nay cô ấy hay đi làm về muộn lắm. Lạc Lạc ở nhà một mình con bé không chịu ngủ con bé hay gọi cho tôi - Lạc Lạc là ai mà cậu quan tâm con bé thế. Trước giờ tôi chưa từng thấy cậu quan tâm bất cứ thứ gì như vậy ~ Không hiểu sao, tôi vừa nhìn con bé tôi liền cảm thấy thân thuộc. Trùng hợp là con bé cũng chẳng có ba - Có khi nào Lạc Lạc là con ruột của cậu không ~ Mình cũng có nghi ngờ, tính từ lúc mình rời nước sang nước ngoài cho đến bây giờ cũng gần bằng khoảng thời gian mà con bé sinh ra. - Hay là cậu đi làm xét nghiệm để xem có đúng thật là con của cậu không ~ Cũng từ từ đã, bây giờ tôi tìm được Phạm Di Băng tôi đã rất vui mừng rồi ~ Tôi sẽ từ từ từng bước chinh phục Di Băng. Còn Tiểu Lạc Lạc là một cô bé thông minh, ngoan ngoãn. Cho dù con bé không phải là con ruột của tôi tôi cũng yêu thương con bé như con của mình. - Tình yêu thật lợi hại, tên đầu gỗ như cậu bây giờ lại biết yêu thương quan tâm người khác và sống vui vẻ hơn được như vậy quả là một thay đổi lớn. ~ Cậu cũng như thế thôi, haha ~ Ý, Phạm Di Băng. Chờ anh với.. - Cái thằng này, khà khà... ° Sao anh còn ở đây, đêm qua anh ổn chứ ~ Không ngờ em vô tình với anh như thế, anh tưởng em đi tìm người đến giúp anh ai mà có ngờ em về nhà ngủ say giấc. ° Cái đó tự do anh chuốc lấy ° Anh bảo với tôi anh đường đường bước vào mà, không ngờ anh lại lẽn vào còn bị người ta nghi là ăn trộm nữa cơ ° Muộn giờ làm rồi, tôi đi đây ~ Nè, em có cần vô tâm với anh như vậy không</code>
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.