Chương trước
Chương sau
Kính thưa quan viên hai họ, kính thưa các ông, các bà, các cô, các chú, các anh chị em và các cháu!

Hôm nay là ngày lành tháng tốt. Chúng tôi xin tổ chức lễ thành hôn của chú rễ Trương Lý Tuấn và cô dâu Đinh Tuyết Mi. Rất cảm ơn quý vị đã đến chung vui và gửi lời chúc mừng đến với gia đình chúng tôi!

" Xin mời cô dâu chú rể cùng bước vào lễ đường"

" Wow, cô dâu Tuyết Mi thật xinh đẹp, chiếc váy cưới chị ấy đang mặc chắc đắc tiền lắm nhỉ?"

" Mà chú rể đâu sao chưa xuất hiện nhỉ?"

Dạ thưa bà chủ Hoa, Trương Lý Tuấn không có mắt ở đây ạ.

- Vậy nó đã đi đâu chứ. Cái thằng này đừng có mà giở trò đấy nhé.

" Dạ thưa bà chủ, cậu Lý Tuấn có để lại lời nhắn là cậu ấy đã sang nước ngoài để du học rồi ạ".

- Cái quái gì thế. Sao nó dám làm vậy

" Vậy hôn lễ thì sao ạ"

- Tức điên người đi mất, sao là sao nữa. Mau tìm cách xin lỗi gia đình Tuyết Mi đi. Tôi không chịu trách nhiệm vào việc này

" Kính thưa quý vị đang có mặt tại buổi lễ hôm nay, do chú rể đã biến mất nên chúng tôi xin phép được dời lại ạ. Chúng tôi thành thật xin lỗi quý vị"

Cậu nói vậy là sao, gia đình chúng tôi đã chuẩn bị tất cả rồi sao lại như vậy, con gái chúng tôi là lá ngọc cành vàng sao các ngươi lại dám làm vậy.

- Dạ, tôi phận là dì Lý Tuấn tôi cũng không biết phải làm sao đây ạ. Tôi cũng không biết bây giờ thằng bé đang ở đâu, bây giờ tìm nó như tìm kim đáy bể.

Gia đình của bà Hoa đây cứ chờ đấy, xem tôi sẽ làm gì để báo đáp lại ân tình của gia đình nhà họ Trương đã đối với gia tộc chúng tôi. Đúng là một mối nhục lớn.

- [ Tức điên thật chứ] cái thằng Lý Tuấn không ngờ nó lạo báo đáp cho người dì này công ơn nuôi dưỡng như vậy. Người đâu, mau đi tìm Trương Lý Tuấn về đây cho bằng được

- Còn quản gia đâu? sao ông ta cùng biến mất trong buổi lễ

" Dạ thưa bà, quản gia đã xin nghỉ việc rồi ạ. Ông ta nói sẽ về quê chăm sóc cho con gái đang bị bệnh nan y ạ".

- Mau cho người tìm ông ta đến đây gặp tôi. Tôi còn nhiều việc cần giải quyết với " Quản gia".

• Này, sao các người lại bắt tôi về đây. Tôi đã xin nghỉ hưu rồi mà.

- Ông làm quản gia nhà họ Trương cũng lâu rồi nhỉ? Sao ông lại dám làm vậy, ông có biết vì hành động của ông mà gia tộc họ Trương phải rước thêm phiền phức không.<code>  Ông có chịu trách nhiệm về khoảng thất thoát của công ty không? </code>• Dạ thưa bà chủ, tôi chẳng biết bà đang nói gì hết.

- Ông đừng có mà giả vờ giả vịt, có phải ông đã lên kế hoạch giúp Trương Lý Tuấn bỏ trốn trong hôn lễ của nó có đúng không.

• Dạ… Tôi chẳng biết cậu ấy đã bỏ trốn ạ.<code> - Đến nước này ông còn cứng miệng, để xem ông có chịu khai thật không. </code>- Người đây, mau đánh ông ta đến khi ông ta khai sự thật.

• Bà chủ xin tha mạng, tôi không biết gì cả. Bà nghĩ oan cho tôi rồi…

• [ A… đau quá, dừng tay lại đi mà…]

" Bà chủ, đánh nữa e là ông ta sẽ chết mất.

- Cứ tiếp tục đánh, những kẻ dám chống đối với tôi điều đáng tội chết.

• Xin tha mạng… xin…

( • Xin lỗi cậu Trương Lý Tuấn, tôi chỉ giúp cậu được đến đây thôi. Mong cậu sẽ sớm quay trở lại và thành một phiên bản khác với cậu trước đây, hãy sống cho chính mình!)

" Bà chủ, ông ấy đã ngưng thở rồi ạ"<code> - Các ngươi giải quyết chuyện này cho sạch sẽ, tuyệt đối không được để lộ ra ngoài. Nếu có ai phát hiện thì các ngươi cũng ở tù mọt gông với ta luôn đấy. " Bọn tôi biết rồi thưa bà chủ" - Được thôi, tôi sẽ chia cho các người năm trăm triệu để ngậm miệng vào, cầm số tiền đấy mà cút đi. " Cảm ơn bà chủ, bọn tôi đi ngay đây". </code>Sao bao nhiêu chuyện xấu điều xãy đến với mình vậy. Đáng lẽ hôm nay Trương Lý Tuấn sẽ kết hôn với Di Băng, ta cũng thu về một số tiền lớn chứ, gia đình họ Đinh đã cạch mặt với mình, ngày tháng sau này công việc mình sẽ khó khăn hơn đây. Sao lại thành ra như vậy.—‐---<code> [ 4 năm sau] - Sao con lại làm vậy Trương Tùy An, con biết mẹ phải kì vọng vào con nhiều lắm không. • Lgbt thì sao cơ chứ, con yêu người đồng tính thì có sao đâu miễn sao bọn con cảm thấy hạnh phúc là được mà mẹ. </code>Con phải là người thừa kế gia tộc họ Trương<code>• Nhưng chẳng phải người thừa kế sẽ là anh Trương Lý Tuấn sao mẹ, con chẳng muốn tranh giành với ai đặc biệt là anh ấy. - Sao con chẳng nghe lời mẹ hết vậy, mẹ là mẹ của con mà. Mẹ cho con học trường quốc tế, mài dũa con thành một người thông minh hơn người như vậy, sao con lại ngốc đến mức vật chất tiền tài cũng không cần luôn vậy. </code>• Đâu phải ai cũng ham mê danh lợi đâu mẹ. Con muốn được như anh Lý Tuấn, đấu tranh vì tình yêu đích thực của mình.<code> [ Chát..] • Sao mẹ đánh con - Tao đánh cho mày tĩnh ra, sống trên đời này nhất định phải có thật nhiều tiền. Mày phải lập gia đình sinh con đẻ cái nối giỏi tông đường </code>Mày bây giờ nhìn lại mình đi, trai không ra trai giái không ra gái. Mày không thể yêu con trai được, mày hiểu không.<code>• Mẹ, con xin mẹ đừng như vậy mà. - Người đâu, mau nhốt Tùy An vào phòng cho đến khi nào nó thông suốt.</code>
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.