Chương trước
Chương sau
<code> Thời gian thấm thoát thoi đưa mới đây đã 6 tháng trôi qua </code>° Mình phải nổ lực kím thật nhiều tiền để chăm sóc cho đứa con yêu quý của mình chuẩn bị chào đời.

Dì Ninh ( hàng xóm Di Băng)Con bầu bì vậy sao không ở nhà nghỉ ngơi mà đi bán hàng cực khổ vậy Di Băng° Con gáng kiếm được đồng nào hay đồng đó dì ạ, với lại con ở nhà một mình chán lắm dì. Buôn bán ngoài chợ này có người qua người lại cũng vui dì ạ.Cha đứa bé là ai sao có một mình con bươn chải thế? Còn mẹ và anh trai con đâu rồi. Hôm bữa dì có đi ngang nhà cũ của con nhưng không có ai ở cả.° Dạ… cha đứa bé bị tai nạn mất rồi ạ. Còn gia đình con thì… Anh con ham mê cờ bạc mà dẫn đến nợ nần chồng chất bây giờ phải trốn chui trốn nhủi không rõ tung tích. Còn người mẹ nuôi “Lê Mỹ” của con vì người con trai yêu quý của bà làm tán gia bại sản, người chồng thì bỏ theo người mới nên giờ bà ấy tâm trí không được bình thường nữa.

° Con phải tự lực mưu sinh lên đây thuê nhà trọ buôn bán rau củ giữa chợ để kiếm tiền sống qua ngày dì ạ.Hazz, hoàn cảnh của con dì thấy thương ghê. Mai mốt có gì cần thì nói dì tiếng, dì giúp được sẽ giúp con. Phụ nữ bầu bì còn ở một mình không ai chăm sóc vất vả lắm đấy.° Dạ con cảm ơn dì ạ.

Dì Hoa đến công ty con có việc gì cần ạ?

- Dì đến thông báo cho con hay là hôn sự của con với Tuyết Mi dì đã chọn ngày lành tháng tốt rồi. Con lo mà chuẩn bị đi nhé, tầm hai tuần nữa hôn lễ sẽ được cử hành.

Dì à, thời đại nào rồi còn chuyện cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy nữa.

- Khi ba con mất đã… ( chưa nói hết câu).

Sao suốt ngày dì cứ nhắc lại chuyện cũ vậy, con lớn rồi dì để cho con tự quyết định đi chứ.

- Con chẳng chịu hiểu cho dì vậy, dì cũng vì muốn tốt cho con thôi.

Hạnh phúc của con thì cho con được chọn đi dì ạ, cho dù con có kết hôn với Tuyết Mi thì chỉ làm cả hai đau khổ thôi. Con thật sự không có chút tình cảm gì với Tuyết Mi.

- Con đừng có ép dì, dì đã chọn ngày cử hành hôn lễ cho con rồi đấy. Con nhất định không được làm trái.

Sao chuyện lại thành ra như thế chứ. Phạm Di Băng, em trở về bên cạnh anh đi mà.

- Này Trương Lý Tuấn, sao cậu lại uống nhiều rượu thế. Cậu muốn chết sớm đấy à

Ai đó, đưa rượu lại đây cho tôi

- Tôi là Dương Tiểu Thành người anh em tuy không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng nguyên được chết cùng ngày cùng tháng cùng năm với cậu đây này.

Phiền phức quá, mau tránh ra đi

- Cậu có chuyện gì thì nói ra đi cho nhẹ lòng, cậu đừng cố gượng ép như thế có được không.

Kệ tôi, dù tôi có nói gì thì Di Băng chẳng quay về với tôi. Tôi nhớ em ấy…

- Thì ra chỉ có Di Băng làm cậu phải rơi lệ được thôi. Chắc em ấy có nỗi khổ tâm nên mới làm vậy mà.

Tất cả là do tôi, tôi đối xử tệ bạc với em ấy. Tôi hối hận rồi mà…Cậu hối hận cũng muộn mất rồi.À mà hôn lễ của cậu cậu tính sao

Sao là sao, tôi chẳng quan tâm đến mấy cái hôn sự vì vật chất đó. Họ chỉ nhắm vào khối tài sản của tôi thôi.

Nghèo khó thì bị người đời khinh miệt, còn giàu có thì họ chỉ muốn giành lấy vật chất thôi.Có kiếp sau thì hãy cho tôi làm hạt cát giữa sa mạc, không phải nghĩ suy tranh giành đấu đá với ai cả.[ Ực…ực]Cậu uống cùng tôi không?

<code>- Uống chứ,haha. </code>

<code>" Thưa cậu chủ, sáng mai là ngày lễ cưới của cậu chủ rồi. Cậu có cần căn dặn chúng tôi chuẩn bị gì không" </code>~ Không cần đâu. Vì ngày mai tôi chẳng còn ở đây

" Cậu chủ nói vậy là có ý gì"Tôi sẽ sang nước Ý du học vài năm để mở thêm chi nhánh." Nhưng …còn buổi lễ thì sao"Tôi đã quyết định kĩ rồi. Tôi sẽ rời đi ngay trong hôm nay" Không được đâu cậu chủ, dì Hoa mà biết chuyện thì không hay đâu"Quản gia à, tôi nhớ không lầm thì tôi và ông đã gắn bó hơn 28 năm. Từ lúc vừa biết đi tôi luôn ngưỡng mộ ông vì ông quản lí được mọi chuyện. Ông sẽ giữ im lặng giúp tôi chuyện tôi sẽ rời sang nước Ý du học chứ?

<code>" Tôi...tôi.." [ Đặt tay lên vai quản gia] ~ Tôi tin ông mà. Hẹn gặp lại ông trong vài năm tới, tôi sẽ trở thành một phiên bản hoàn hảo hơn. Ông cũng thế nhé! (" Xem ra cậu chủ đã trưởng thành hơn rồi, tự chọn con đường riêng không còn bị gò bó hay áp đặt từ bề trên, mình cũng nên làm nốt phần còn lại để làm tròn trách nhiệm của một "quản gia"). - " Này, mấy bà nghe tin gì chưa" *Tin gì mà có vẻ nghiêm trọng thế*? - Chuyện là ngày mai trong thành là đám cưới Trương Lý Tuấn và Đinh Tuyết Mi đấy, mấy bà đi coi với tôi không. *Cái bà này hết chuyện làm hay sao, người ta đám cưới thì chuyện của người ta* </code>Vậy mấy bà chưa biết gì rồi<code>Cậu Trương Lý Tuấn là giám đốc công ty" Trương Gia lớn nhất nhì trong nước đấy, ngoài ra cậu cũng chính là người thừa kế của gia tộc họ Trương. </code>Còn Đinh Tuyết Mi có diện mạo vô cùng xinh đẹp, cô ấy là ngôi sao lớn trong giới giải trí, vừa nhìn là biết tiểu thư cành vàng lá ngọc đó.

Hai người họ đến với nhau như cặp trai tài gái sắc không ai sánh bằng luôn đấy.

[ Phạm Di Băng vô tình nghe thấy mà có chút chạnh lòng]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.