Khi Mục Liên Hạ tỉnh dậy thì đã là buổi chiều gần sập tối.
Bức màn đằng trước đã được kéo lại một cách tri kỷ, cậu không rõ sắc trời bên ngoài thế nào. Kim tiêm cắm trên tay đã được tháo xuống, trên mu bàn tay còn dán băng dùng cho y học. Mục Liên Hạ chịu đựng cơ thể có chút mềm nhũn nửa ngồi dậy dựa vào tường ở sau, rồi từ trong túi áo lấy di động ra chuẩn bị coi giờ.
… Được rồi, di động hết pin.
Khi cậu có chút thất vọng bỏ điện thoại vào túi, cửa được đẩy ra. Tống An Hoài xách một gói to đi vào: “Tỉnh?”
Mục Liên Hạ phát ra khí âm như tiếng ừ.
Tống An Hoài vươn tay ra sau Mục Liên Hạ, sờ sờ sau gáy của cậu, rồi cúi người xuống dùng đôi môi hơi lạnh chạm lên trán cậu.
“Giảm nhiệt rồi, không có gì.” Tống An Hoài gật gật đầu, kéo ghế ngồi xuống, sau đó đưa gói to trong tay tới trước mặt Mục Liên Hạ, “Ăn chút cháo nhé?”
Mục Liên Hạ ngoan ngoãn gật đầu.
“Đợi anh đi, anh xin nghỉ giúp em.” Tống An Hoài ngồi ở bên giường nhìn Mục Liên Hạ chậm rãi húp cháo, “Hai hôm nay đừng đi học, nghỉ ngơi cho tốt.”
Mục Liên Hạ nuốt xuống một ngụm cháo, tiếp tục gật đầu.
“Ngoan, đừng để anh lo lắng.”
Mục Liên Hạ húp xong một chén cháo, cảm thấy cổ họng gần như dồn vào nhau lúc nãy đã dễ chịu đi rất nhiều, cậu ho khan một tiếng, dùng giọng không lớn nói chuyện: “Em biết đúng mực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-sach-uoc-nguyen/2473299/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.