“Mục Liên Hạ cậu sao vậy?”
Người phát hiện Mục Liên Hạ không ổn là bạn học ngồi cạnh cậu.
Tiết này là bài chuyên ngành, học chung với các sinh viên ngành Luật. Mục Liên Hạ bình thường làm việc khá nhanh, tan học là trực tiếp đến phòng học tiết sau, nhưng tiết này tan học rồi mà cậu vẫn không hề động đậy.
Mục Liên Hạ bởi vì tới chậm cho nên ngồi ở hàng cuối phòng, nếu không phải có bạn học ngồi cạnh cậu thì chắc còn chẳng ai phát hiện.
Đối phương có chút lo lắng, dù sao Mục Liên Hạ bình thường đều rất tốt, mọi người cũng coi cậu như bạn bè: “Hôm nay nếu không thoải mái thì đừng học nữa, tôi xin phép giùm cậu.”
Mục Liên Hạ xoa mắt, miễn cưỡng nở nụ cười với bạn học đang quan tâm cậu đây: “Không sao… Tôi thật sự không sao.”
“Cậu đừng cậy mạnh, sức khỏe quan trọng hơn, ” Đối phương có chút nghiêm túc, “Về ký túc xá nghỉ đi, chờ lát nữa gọi bạn cùng phòng của cậu bảo họ tan học thì mua thuốc giùm cậu.”
Mục Liên Hạ vốn muốn từ chối, nhưng bây giờ dù cho cậu có đến phòng học thì cũng chẳng nghe giảng được, cuối cùng mím môi gật gật đầu: “Vậy thì nhờ cậu… Tôi về trước.”
“Đi đi, ” Cậu ta phất phất tay, “Nhưng cậu tự về được chứ, có sao không?”
“Không yếu đến mức đó…” Mục Liên Hạ ho nhẹ một tiếng.
Trong phòng học rất nhanh chỉ còn lại mình cậu, cậu ngồi một lát trên chỗ ngồi, rồi đứng lên chuẩn bị về ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-sach-uoc-nguyen/2473297/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.