Khi về Song Hòe đã qua hơn một tuần, lúc đến đón Tư Tư thì đôi mắt nhỏ u oán kia cũng sắp thực thể hóa: “Anh Mục, anh đi chơi với cậu mà không cho em đi theo…”
Mục Liên Hạ bật cười, xoa mũi bé: “Tụi anh không phải đi chơi nhé.”
Tư Tư túm góc áo Mục Liên Hạ: “Không phải đi chơi à?”
“Anh muốn về nhà mình làm vài chuyện, cậu đi chung với anh, bởi vì Tư Tư còn phải tới trường mầm non mà, đương nhiên không thể đi rồi em nói sao nè?”
Tư Tư thấy anh nói rất có lý nên bé cũng không biết nói gì cho phải.
Sau khi tạm biệt nhà Tống An Tùy thì cùng Tống An Hoài về nhà, một tuần không có ai ở, Mục Liên Hạ có chút bệnh sạch sẽ đành phải xắn tay áo bắt đầu làm việc, Tư Tư cũng chạy tới chạy lui đưa giẻ lau linh tinh. Mục Liên Hạ mỉm cười, đây chính là cảm giác của gia đình.
Từ sau khi Tống An Hoài nói những lời đó trước mặt bạn bè của Mục Liên Hạ, Mục Liên Hạ cảm thấy mình chẳng còn khúc mắc nào cả, cậu tin tưởng Tống An Hoài, tựa như đối phương cũng tin tưởng cậu.
Thời gian trôi nhanh, hôm tiết Thanh Minh Mục Liên Hạ còn cùng Tống An Hoài mang theo Tư Tư đi thăm chị và cha mẹ Tống An Hoài, đương nhiên, là thăm mộ.
Sau khi Tống An Nhu qua đời cũng không làm tang lễ gì cả.
Cô từ nhỏ đã bởi vì thân thể không tốt nên rất ít khi đi ra ngoài, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-sach-uoc-nguyen/2473293/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.