Mục Liên Hạ trở về là để giải quyết một khúc mắc, mà sau khi cởi bỏ khúc mắc này thì cả người cậu cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Cậu trở về cũng muốn thăm mấy đứa bạn của cậu đôi chút. Đã có cơ hội này, tại sao lại không chứ? Đặc biệt, là sau khi Tống An Hoài đáp ứng muốn gặp các bạn của cậu.
Cậu trực tiếp gọi điện cho mấy người đó, nghe cậu nói bây giờ cậu đang ở Phụ Sa, mấy người đó lập tức liền hưng phấn.
“Thằng nhóc ông về khi nào vậy? Ông nói ngày nghỉ không về tôi còn tưởng rằng ít nhất mấy năm không gặp ông nữa chứ.” Vu Hiểu Nhiên cười nói.
“Về làm mấy chuyện, rất nhớ mấy người, ” Mục Liên Hạ cũng cười, “Tôi đến tìm mấy người thế nào? Vừa lúc nhìn xem trường học của mấy người.”
“Thôi đi, không có gì chơi vui cũng chẳng phải chỗ gì tươi mới.” Vu Hiểu Nhiên cười nhạt, “Vừa lúc ngày mai thứ bảy, ông đến trường tụi này tập hợp thế nào?”
“… Cũng được, chơi gì thì mấy người cứ quyết định, tìm một chỗ nói chuyện cũng tốt, ” Mục Liên Hạ nói, “Ấy là… Tôi có dẫn người…”
“Bạn gái?” Vu Hiểu Nhiên trêu đùa.
Mục Liên Hạ ho nhẹ một tiếng: “Cũng tương tự đi…”
Sau đó, trước khi cúp điện thoại thì bổ sung thêm một câu: “… Là nam.”
***
Bởi vì hôm sau là thứ bảy, Mục Liên Hạ và Tống An Hoài vào lúc ban đêm liền đi dạo trong thành phố, sau đó khách sạn gần trường vậy mà đều bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-sach-uoc-nguyen/2473291/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.