Thiếu niên khóc đến không thở nổi, gương mặt nhỏ nhắn đẫm trong nước mắt. Đôi mắt vốn xinh đẹp lấp lánh trong ánh sao giờ phút này đỏ bừng sưng đỏ.
Kim tam gia từng chút từng chút kiên nhẫn dỗ dành thiếu niên nín khóc. Thiếu niên khóc mệt rồi tựa vào nam nhân ngất lịm đi.
Kim tam gia ánh mắt âm trầm, hắn không biết thiếu niên đã nói gì đó với Doãn gia người. Nhưng nhìn thiếu niên phản ứng mà phán đoán, Doãn gia chắc chắn đã tổn thương thiếu niên sâu sắc.
Doãn phụ thái dương giật nảy lên đau đớn, không còn tâm trạng đi tiếp khách nhân. Giao cho Doãn Kỳ xử lý đi.
Doãn Nhu nhấp nhấp khoé môi, muốn nói nói cái gì đó nhưng không thể. Nàng địa vị trong lòng Doãn phụ có thể đã lung lay. Chết tiệt Doãn Úc, ngươi tốt nhất chết ở bên ngoài đừng quay trở về.
Đúng như Doãn Nhu mong đợi, thiếu niên không trở về Doãn gia thêm một lần nào nữa. Doãn phụ Doãn Kỳ thời gian này không có nhắc tới thiếu niên.
Doãn phụ Doãn Kỳ thái độ lạnh nhạt, không có quan tâm để ý Doãn Nhu như trước nữa. Nàng âm thầm cắn răng, nhất thiết phải hoà hoãn bầu không khí này. Lấy về sự sủng ái thuộc về nàng.
Doãn Nhu quên mất một sự kiện. Doãn Úc và Kim tam gia cực kỳ thân thiết với nhau. Ở trong sinh nhật Doãn phụ Kim tam gia nhìn tất cả mọi người bằng ánh mắt vương giả cao cao tại thượng nhưng khi nhìn đến Doãn Úc lại khác một trời một vực. Như nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-rot-quang-hoan-vai-chinh/3537023/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.