" Ngươi nói nhăng nói cuội cái gì vậy? " Doãn phụ thần sắc không vui nhìn thiếu niên. Hắn muốn gọi Doãn Úc trở về nhà răn dạy một đốn. Muốn nói cho Doãn Úc biết không có Doãn gia hắn cái gì cũng không phải. Nếu Doãn Úc ngoan ngoãn biết điều, hoà hoãn với Doãn Nhu. Doãn thị sau này sẽ có một phần của ăn, không lo không nghĩ trong tương lai, sung sung sướng sướng một đời.
Doãn Úc từ khi trở về Doãn gia xem cái phụ thân này là hắn như người xa lạ, ấy vậy lại đem ra bộ dạng dịu ngoan, ngoan ngoãn bên cạnh Kim tam gia. Doãn Úc chưa từng có bộ mặt đó trước hắn.
Không…Có chứ, Doãn Úc khi nhỏ cực kỳ thích làm nũng, dùng đôi mắt to tròn lấp lánh đó gọi hắn. " Phụ thân, phụ thân. Mau ôm ta bay bay. " Đứa trẻ phấn khích cùng chờ mong nhìn hắn. Nhưng hắn biện lý do còn có công việc phải đi không thể chơi đùa cũng Doãn Úc.
Cho đến khi Doãn Nhu đến, Doãn Úc như biến thành một con người khác. Lầm lì, ít nói, thích nói dối còn hay chọc phá Doãn Nhu. Hắn không hiểu, Doãn Úc là không thích Doãn Nhu nên mới tỏ thái độ chán ghét như vậy sao?
" Chính chủ ở ngay tại đây ta xin phép nói thẳng. Bảy tuổi ngài nhận Doãn Nhu trở về nhà, ta hào hứng cả đêm không ngủ được, còn chuẩn bị đồ vật ta thích nhất tặng cho nàng. Nàng nhận lấy, tỏ vẻ cực kỳ yêu thích, nhưng ta tình cờ nhìn thấy nàng ném nó vào trong thùng rác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-rot-quang-hoan-vai-chinh/3532156/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.