Chương trước
Chương sau
" Tiểu Úc a, ngươi đang giận thúc thúc sao? Lâu như vậy cũng không gọi cho thúc thúc? " Giọng nói vẫn luôn ôn nhu như vậy. Cũng chỉ có Kim tam gia gọi nguyên chủ thân thiết như vậy.

" Không phải. Ta vì sao phải tức giận thúc thúc nha. Thích thúc thúc còn không kịp. " Thiếu niên ngay lập tức phủ nhân. Vì là thanh mai trúc mã với Kim Vũ, nguyên chủ đi theo Kim Vũ gọi Kim Đình Vãn là thúc thúc.

" Vậy tối nay cùng nhau dùng cơm? Thúc thúc đến đón ngươi? " Thực ra Kim Đình Vãn không phải là già, hắn nhiều nhất chỉ có 29 tuổi mà thôi. Chính là địa vị cùng thủ đoạn của hắn khiến người khác kinh sợ.

" Được a." Thiếu niên đáp ứng. Dù sao thì chỉ có Kim Đình Vãn có thể tin tưởng được. Cũng có thể Kim Đình Vãn sẽ giúp hắn được một ít sự tình. Hắn cần thiết bám chặt cây đại thụ này.

" Doãn Úc, ngươi ở nơi nào a? " Thiếu niên nhíu mày khi bị tiếng ồn điện thoại ảnh hưởng đến. Nhìn chỉ số trên màn hình bực bội đến không được.

" Ở quán net. " Thiếu niên hút một ngụm trà sữa, sảng khoái đến muốn thăng thiên.

" Quán net? Ngươi đùa ta đi. " Đầu bên kia điện thoại người mười phần không tin. Doãn Úc là người như thế nào hắn còn không biết sao? Không nhốt mình vẽ tranh thì cũng tự bế như tự kỷ một người. Đừng nói hắn không tin, người khác nghe vậy cũng không tin nổi.

" Tin hay không tùy ngươi, gọi ta có chuyện gì. " Thiếu niên giọng điệu không tốt. Người này a là người bạn thân duy nhất mà nguyên chủ tin tưởng, mọi bí mật đều chia sẽ với hắn. Nhưng mà đâu, chỉ vì vài đồng bạc lẻ đã bị mua chuộc. Nơi nơi thăm dò hành tung của hắn sau đó báo cao lại cho Doãn Nhu.

Đi nơi nào cũng phải hỏi, làm cái gì cũng phải biết. Nguyên chủ có mắt như mù nhìn không ra vấn đề. Còn vui vẻ chạy đi thông báo.

" Muốn rủ ngươi đi chơi sao. " Lộ Nam nhận ra cảm xúc của Doãn Úc không đúng Thái độ cũng trở nên nhỏ nhẹ hơn.

" Không có hứng thú. " Thiếu niên dứt khoát đáp lời. Nhìn thời gian hồi sinh còn có 10 giây, nhanh nhanh cắt đứt điện thoại. " Không có chuyện gì đừng đến làm phiền ta. "

Lộ Nam giữa chừng bị ngắt điện thoại. Tức giận đến toàn thân đều run rẩy thêm. Hay lắm Doãn Úc, ngươi tốt nhất đến xin lỗi ta. Nếu không…

Một con chó của Doãn Nhu mà thôi, nguyên chủ ngu ngốc là thật. Nhưng Bạch Trần Tinh hắn không phải nguyên chủ. Sẽ không không bị Lộ Nam kiểm soát.

Thiếu niên có hai ngày không trở về nhà. Doãn phụ làm trò khoá hết tài khoản ngân hàng chỉ chờ hắn không còn tiều sẽ quay trở về.

Doãn phụ hiểu biết Doãn Úc quá ít. Doãn phụ tiền nguyên chủ chưa từng tiêu lấy một đồng. Tiền mà hắn có là do bán tranh cùng làm thêm có được.

Doãn phụ chờ rồi lại chờ nhưng đến một tuần trôi qua Doãn Úc vẫn không trở về. " Phụ thân, ta đi tìm Doãn Úc. " Doãn Kỳ thấy được phụ thân lo lắng, trong lòng hắn cũng lửa nóng không yên.

" Ca, ta cũng muốn đi theo. " Doãn Nhu níu kéo tay Doãn Kỳ, ánh mắt đầy khẩn cầu. " Là lỗi của ta, nếu không phải do ta nhị ca sẽ không bỏ nhà rời đi. "

" Không sai, là do ngươi. " Doãn Kỳ lạnh giọng nói khiến Doãn Nhu sửng sờ tại chỗ. " Cũng là do chúng ta sai. Doãn Nhu, ngươi còn phải đi học. Gọi tài xế đưa ngươi đi đi. " Doãn Nhu toàn thân lạnh lẽo, cắn răng nhìn Doãn Kỳ rời đi. Nàng nhìn qua Doãn phụ, Doãn phụ chính là không để ý đến nàng.

Bọn họ làm sao vậy? Doãn Úc trở nên không giáo dưỡng hỗn láo lớn tiếng như vậy đều không có tức giận sao? Doãn Nhu cảm nhận tràn ngập nguy cơ bốn phía. Không được, nàng không thể để tất cả đổ sông đổ biển.

Doãn Nhu nhận lời mời đến sinh nhật của Kim Vũ. Nàng cùng hiện hiện tại vẫn chưa thổ lộ với nhau, chỉ là mập mờ qua lại. Nàng là muốn Doãn Úc phải chính miệng hắn nói chia tay với Kim Vũ. Sau đó nàng có thể đường đường chính chính trở thành bạn gái của Kim Vũ.

Kim Vũ là thái tử gia của Kim gia, đằng sau có hùng mạnh Kim gia chống lưng. Kim gia vài năm nữa sẽ là Kim Vũ quản lý. Nếu nàng có thể trở thành thiếu phu nhân…Doãn Nhu ánh mắt lộ ra tinh quang.

" Kim thúc thúc…" Thiếu niên ngọt ngào gọi người. Nam nhân nhìn dung nhan tinh sảo khả ái của thiếu niên, bao mệt nhọc và khó chịu đều tan biến không còn một mảnh.

Tài xế nhìn ôn nhu vô hạn Kim tổng có không nói thành lời cảm giác. Chỉ có bên cạnh Doãn Úc thiếu gia Kim tổng mới trở nên như vậy. Doãn Úc thiếu gia quả là đặc biệt.

Nhà hàng mà Kim Đình Vãn chọn thuộc top nhà hàng năm sao, giá cả mỗi bữa ăn cực kỳ đắc đỏ. Doãn gia tuy có tiền nhưng đến nơi này không có bao nhiêu lần.

" Cẩn thận. " Nam nhân che chở đầu của thiếu niên, tránh cho người bị đụng đầu. Thiếu niên ngượng ngùng muốn chết, trong veo đôi mắt nhìn nam nhân.

Thiếu niên đi theo nam nhân phía sau, người khác nhìn thấy Kim Đình Vãn muốn tiến làm chào hỏi. Nhưng khí tràng của hắn quá mức mạnh mẽ không ai giám tiến lên. Bọn họ chú ý bên cạnh thiếu niên.

Thì ra Kim tổng xưa nay không gần nữ sắc là vì thích loại hình này sao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.