Lệ Liên Liên mang thai bốn tháng, tính tình thay đổi trở nên dễ dàng tức giận. Nàng không thể phát tác lên người Tô Nhạc Hoan, chỉ lấy Mặc Hiên ra làm nơi trút giận.
" Ngươi cho ta ăn cái gì vậy?!! Ngươi muốn giết ta và hài tử sao?! Để Nhạc Hoan biết, ngươi sống không được yên ổn!! " Lệ Liên Liên hất đổ tô cháo, gông cổ lên mắng chửi. Nàng một tay ôm bụng, một tay chỉ vào mặt Bạch Trần Tinh quát.
" Nhạc Hoan thật ra, tại sao không đuổi ngươi đi. Thuê một dì bảo mẫu không phải tốt hơn sao?! Ngươi tay chân vụng về, nấu ăn lúc mặn lúc nhạt. Hài tử của ta có mệnh hệ gì, ngươi đừng mong thoát tội!! " Được Tô Nhạc Hoan che chở, Lệ Liên Liên hoá thành một nữa chủ nhân của ngôi nhà. Nàng chướng mặt Mặc Hiên, nhiều lần đề nghị Tô Nhạc Hoan thay thế hắn nhưng không thành. Nàng ấm ức, tức giận. Hàng ngày lấy Mặc Hiên phát tiết!
" Ngươi nói năng cho cẩn thận. Ta không gánh nổi chức danh mưu hại trẻ còn trong bụng mẹ đâu. " Bạch Trần Tinh một cái nhướng mày đều không hiện. Một Tô Nhạc Hoan, hai Lệ Liên Liên. Hắn đã sớm luyện thành thần công không nghe thấy gì. " Ngươi hống hách như vậy, còn không phải trong bụng có thai. Nhưng mà nó không phải cái thai của Tô Nhạc Hoan thì sao? "
" Ngươi ăn nói hàm hồ! " Lệ Liên Liên sửng sờ, trong ánh mắt xuất hiện một tia chột dạ. Nàng tưởng Mặc Hiên con người tầm thường này làm sao biết được bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-rot-quang-hoan-vai-chinh/3459306/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.