Tô Nhạc Hoan nhìn thức ăn trên bàn, đôi mày anh tuấn có chút nhíu lại. Hắn liếc qua ăn đến vui vẻ Lệ Liên Liên, ánh mắt càng trở nên âm trầm đến đáng sợ.
Giường như không phát giác ra người bên cạnh không đúng, Lệ Liên Liên lấy săn sóc hành vi gắp một miếng thịt xào tỏi ớt cho Tô Nhạc Hoan.
" Ngươi, không đói bụng sao?! " Thấy Tô Nhạc Hoan chần chừ không động đũa, Lệ Liên Liên ánh mắt lộ ra mất mát rõ ràng.
Bạch Trần Tinh đứng một bên xem hai người hỗ động. Suýt chút nữa bật cười ra tiếng. Bạch nguyệt quang a, có lẽ nàng không biết Tô Nhạc Hoan có bệnh dạ dày đi. Hắn không thể ăn cay, nếu không dạ dày sẽ đau, sẽ buồn nôn sẽ nôn ra máu…Lệ Liên Liên cũng không tinh ý một chút. Nàng chân thật không nhìn thấy sự biến đổi sắc mặc của Tô Nhạc Hoan?
" Không có. " Tô Nhạc Hoan chậm chạp lắc đầu. Có chút ý bài xích gắp thức ăn bỏ vào trong miệng. Sự cay nồng ngay lập tức lan tỏa trong miệng. Miếng thịt rất mềm mại, ăn vào cực ngon, hương vị đậm đà.
Vì muốn chăm sóc sức khỏe cho hắn, Mặc Hiên nấu nhiều nhất chính là những món thức ăn thanh đạm. Nhìn thấy nhiều dầu mỡ và cay nồng thức ăn có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng Lệ Liên Liên thích ăn cay, chán ghét những món thức ăn nhạt nhẽo như nước luộc ốc. Lệ Liên Liên cố tính dặn dò Mặc Hiên nấu theo như yêu cầu của nàng.
========== Truyện vừa hoàn thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-rot-quang-hoan-vai-chinh/3448052/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.