" Tỷ…" Nụ cười trên môi dần tắt, Bạch Trần Tinh nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của Lạc tỷ mà có chút sợ hãi. Là bản năng tâm lý của nguyên chủ sinh ra.
Lạc tỷ xứng danh nữ cương nhân, đẹp đẽ mỹ mạo dung nhan được di truyền từ mẫu thân. Giỏi dang, tinh ý con mắt cùng tài kinh doanh được di truyền từ phụ thân. Tạo nên một người phụ nữ mạnh mẽ, kiên định ý chí. Một tay tự sáng lập nên đế chế trang sức của chính mình.
Tỷ tỷ tài giỏi, nổi bật hơn người làm không có gì điểm mạnh như nguyên chủ cảm thấy tự ti, hổ thẹn vô cùng. Đường đường là một đại nam nhi, chẳng bằng tay yếu chân mềm như tỷ tỷ. Nguyên chủ càng thêm quyết tâm với quyết định của bản thân, tự lực cánh sinh leo lên đỉnh vinh quang. Khi đó, gia đình sẽ tự hào, mọi người sẽ dùng ánh mắt khác nhìn nguyên chủ.
" Đi ăn cơm. " Lạc Tự Anh thu hồi ánh mắt, chậm chạp đứng lên. Nàng không nhìn về phía người đệ đệ ngu ngốc của mình, trầm giọng nói. " Nếu đã trở về, thì không cần lại đi. Nếu còn giám làm ra những chuyện như vậy, đừng trách ta đánh gãy hai chân của ngươi. "
Bạch Trần Tinh cầm chặt tay Lạc mẫu thân, sợ hãi gật đầu lia lịa. Nguyên chủ sợ hãi người tỷ tỷ này cũng đều có nguyên do. Lạc Tử Anh cực kỳ lạnh lùng, ít nói, luôn dùng nữa con mắt cao cao tại thượng nhìn nguyên chủ. Lâu dần nguyên chủ sinh ra khoảng cách với người tỷ tỷ này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-rot-quang-hoan-vai-chinh/3389585/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.