Chương trước
Chương sau
Bạch Trần Tinh xách theo hành lý, nhìn một màu trắng ngà xinh đẹp trước mặt biệt thự. Nguyên chủ không nói quá chính là ngậm thìa vàng lớn lên, nhận hết mọi sủng ái từ cha mẹ và tỷ tỷ. Phụ thân là chủ của một công ty bất động sản, kết duyên cùng mẫu thân là giám đốc của một thương hiệu thiết kế thời trang nổi tiếng, tỷ tỷ lại là sở hữu một công ty chuyên về thiết kế trang sức.

Người thân ai ai cũng vô cùng tài giỏi, đều là bá chủ trong lĩnh vực của bản thân. Nguyên chủ không biết rằng, cha mẹ và tỷ tỷ chưa từng đặt gánh nặng lên người nguyên chủ, không ép buộc nguyên chủ phải làm những thứ hắn không thích. Duy trì mọi ý tưởng của nguyên chủ, bao dung vô điều kiện.

Bọn họ chỉ mong, nguyên chủ có thể hạnh phúc lớn lên, sau đó cưới vợ sinh con, bình bình an an cả cuộc đời. Mọi chuyện đều có cha mẹ và tỷ tỷ gánh vác. Nhưng nguyên chủ lại không có gì nổi bật, lâu dần cảm thấy bản thân vô dụng, yếu kém, tự ti. Không muốn trở thành gánh nặng của gia đình, muốn học cách tự lập, muốn chính tự bản thân mình kiếm tiền, muốn không cần phụ thuộc vào bất cứ ai.

Nguyên chủ kiên quyết muốn vào giới giải trí không đơn giản là vì yêu thích, mà còn là muốn chứng minh bản thân cho người thân xem. Chính quyết định này của nguyên chủ làm hắn cuộc đời trải đầy hoa trở nên bế tắc, thảm thương.

Video nguyên chủ lăn giường với kim chủ được đăng lên các trang mạng xã hội. Vốn đã không có bao nhiêu fans, nguyên chủ còn kéo về không ít antifans. Ngày ngày nghe bọn họ mắng mỏ, chửi rủa. Từ nguyên chủ bị phong sát, công việc của người thân cũng gặp không ít liên lụy vào.

Nguyên chủ mắc chứng trầm cảm nặng, đến khi tự tay kết liễu mạng sống. Nguyên chủ đều không có dũng khí đứng lên minh oan, cũng chẳng thể biết được ai đã đẩy nguyên chủ vào vũng lầy dơ nhớp này. Bi kịch tiếp nối bi kịch, nguyên chủ mẫu thân không chịu nổi đả kích, u uất thành bệnh không bao lâu cũng buông xuôi. Cuối cùng chỉ còn nguyên chủ phụ thân cũng tỷ tỷ, dựa dẫm vào nhau tìm lại trong sạch cho nguyên chủ.

Có như vậy sủng ái thân nhân, hà tất gì phải tự làm khổ chính mình?! Nếu nguyên chủ nói ra thân phận của bản thân, không chỉ có thể nổi tiếng mà không ai có thể bắt nạt được hắn. Chỉ trách cái tôi của nguyên chủ quá lớn, kéo theo quá nhiều hệ lụy sau quyết định của bản thân.

Nếu Bạch Trần Tinh là nguyên chủ, hắn phải sống như một con cá mặn, ăn no chờ chết cái dạng này. Không cần mệt nhọc vất vả bôn ba đi kiếm tiền, hàng ngày có người cơm bưng nước rót một ngày ba bữa. Như vậy không sung sướng hơn sao?! Tóm lại là nguyên chủ có phúc mà không biết hưởng. Thôi vậy, hắn sẽ thay nguyên chủ đi trải nghiệm cuộc sống thần tiên này vậy.



Bạch Trần Tinh ngân nga giai điệu, phấn khởi cực kỳ đi vào biệt thự. Nhìn người ra mở cửa, bốn mắt va chạm nhìn nhau.

Đột nhiên, cửa bị đóng lại một cái thật mạnh. Tiếp sau đó là tiếng gọi thất thanh. " Lão gia, phu nhân. Có người có khuôn mặt rất giống với thiếu gia. Ta gặp quỷ rồi! " Bạch Trần Tinh đứng trước cửa trợn mắt há mồm thở dốc. Hắn là quỷ sao? Hắn là quỷ sao?! Hắn là thần tiên hạ phàm có được hay không?!

" Ban ngày ban mặt như thế nào có quỷ. Dì Lưu, ngươi ăn nói hồ đồ. " Mềm nhẹ từ tốn giọng nói theo tiếng kêu gào của dì Lưu vang lên. Tiếng bước chân càng lúc càng gần, cánh cửa lần nữa mở ra, đập vào mắt Bạch Trần Tinh là khuôn mặt mỹ lệ nữ nhân. Hắn chớp chớp mắt, nguyên chủ rất giống với mẫu thân nha. Một cái bản nữ, một cái bản nam. Nguyên chủ mẫu thân thời trẻ chắc chắn chính là tiếng sét ái tình của vô số nam nhân.

" Mẫu, mẫu thân…" Bạch Trần Tinh cứng nhắc gọi một tiếng. Đáp lại hắn không phải là cái ôm ấm áp nồng nhiệt đến từ mẫu thân mà là tiếng đóng cửa đầy mạnh mẽ. Hắn gãi gãi chóp mũi, hắn có cảm giác bản thân bị hắt hủi. Đây là nghiệp do nguyên chủ tạo ra đi. Hắn bị người nhốt ngoài cửa lần thứ hai. Cảm giác quá mức không nói thành lời.

" Mẫu thân, phụ thân, tỷ tỷ. Tiểu Lung thời gian qua vô cùng khổ sở, bị người bắt nạt thảm. " Vào được trong nhà, Bạch Trần Tinh bật chế độ diễn xuất, hoa lê đái vũ nước mắt lưng tròng đáng thương muốn chết nhìn ba vị phụ huynh.

Lạc mẫu thân đau lòng hỏng rồi, ôm lấy nàng bảo bối vào lòng dỗ dành. Không quên tặng ánh mắt cảnh cáo cho hai người nào đấy. Tiểu Lung trở về nhà, lại trưng ra cái mặt thối hoắc đó. Muốn doạ chạy bảo bối của nàng sao?!

" Tiểu Lung ăn không ngon, ngủ không đủ giấc. Cả người gầy đi một vòng. " Thiếu niên ánh mắt cáo trạng, để cho mọi người thấy cổ tay của hắn chỉ còn có một lớp da cùng một lớp xương, mạch máu màu xanh phá lệ rõ ràng đập vào mắt ba người.

" Tiểu Lung chịu khổ. " Không thể tiếp tục làm bộ mặt lạnh, Lạc phụ thân đau lòng không kém nhìn bảo bối tiểu nhi tử. Hắn biết mà, giới giải trí chẳng phải thứ tốt đẹp gì. Hại bảo bối tiểu nhi tử của hắn chịu nhiều khổ như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.