" Mỹ nhân, không cần phải kháng cự. Ngươi cũng chạy không thoát đâu. " Khuôn mặt nhiễm một tầng ửng đó, ánh mắt là chứa vô hạn dâm dục muốn phát tiết. Đúng thật sự là vưu vật, hắn chưa từng thử qua loại cực phẩm như vậy. Thứ giữa hai chân sưng đau, liên tục đụng vào nơi mẫn cảm của thiếu niên, Bạch Trần Tinh cắn răng chịu đựng không một phách đánh chết hắn.
Lý Thành bắt lấy cổ chân mảnh khảnh của thiếu niên, dùng sức kéo người về phía hắn. Một thiếu niên xinh đẹp động lòng ngước như vậy, nước da trắng nõn như trứng gà bóc, sờ vào mềm mại như tấm tơ lụa. Văn thiếu gia nói bỏ là bỏ, một chút thương hoa tiếc ngọc cũng không có mà dành thiếu niên một đêm xuân cho hắn.
Lý Thành không thờ chờ được nữa, nhanh chóng hạ tay. " Phanh!! " Bị cắt đứt chuyện tốt, hắn mặt mày tức giận cực kỳ, quay đầu lại xem xem kẻ nào chán sống rồi. Nhưng ngay lập tức, vẻ mặt bực bội đó thay bằng sự hoảng sợ.
" Yến thiếu...Sao, sao ngài lại ở đây?!! " Lý Thành sợ hãi đến cực kỳ. Ánh mắt như một con dã thú, đằng đằng sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống hắn. Hắn nuốt một ngụm nước bọt, thanh âm run rẩy. Cánh cửa nặng nề rơi xuống mặt đất, tạo thành tiếng ầm vang chói tai.
A thành ai ai không biết đến Yến gia, ai không biết đến Yến Hoằng như thế nào thủ đoạn cùng bản lĩnh. Hắn làm người trước nay chưa bao giờ chú trọng đến cảm tình, nói giết sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-rot-quang-hoan-vai-chinh/3389561/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.