Văn Phong mỉm cười ôn nhu nhìn Bạch Trần Tinh, hắn biết hắn sẽ đồng ý đi theo hắn mà không cần nghỉ ngợi cũng như cần một lý do. Mọi lần đều như vậy, bỏ qua ánh mắt của Bạch gia người, đi theo hắn.
Bạch phụ Bạch mẫu Bạch ca Bạch tỷ chờ đợi tiểu đệ/ tiểu hài tử phản ứng lại. Rằng hắn đã thật sự thay đổi hay chỉ là lời nói nhất thời trong cơn nóng giận mà thôi. Bạch Lạc An không ít lần tức giận với Văn Phong, nhưng chỉ bằng đôi ba câu dỗ ngọt của hắn mọi chuyện sẽ lại đâu vào đó.
" Ta mệt mỏi, không muốn đi. " Văn Phong giật mình. Bạch Lạc An ngày hôm nay rất kỳ quái, không chỉ phớt lờ sự hiện diện của hắn còn từ chối luôn yêu cầu của hắn. Đừng cho cái thang mà không chịu trèo xuống, ngã đau chỉ có hắn Bạch Lạc An mà thôi. Văn Phong không vui nghĩ.
Văn Phong mặt mày không được đẹp, nụ cười trở nên gượng gạo, gật gật đầu. " Tiểu An là mệt mỏi sao?! Ta đã biết, vậy thì chờ ngươi khỏe rồi ta lại mang ngươi đi chơi. " Tìm lấy cái cớ, Văn Phong rời đi khỏi Bạch gia. Chết tiệt Bạch Lạc An, ngày hôm nay ngươi làm ta nan kham, ta sẽ trả về cho người gấp mười lần!
" An An, không khỏe chỗ nào nói cho mẹ biết?! " Bạch mẫu lo lắng nhìn nhìn mặt tiểu hài tử, lại sờ trán của hắn xem xem có phải hay không phát sốt rồi. Bạch mẫu thật sự lo muốn hỏng rồi. Nguyên chủ sinh non thiếu tháng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-rot-quang-hoan-vai-chinh/3389560/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.