Xe ngựa vẫn tiếp tục di chuyển như cũ, âm thanh của bánh xe vang lên không theo quy luật nào cả.
Tô Bạch ngồi trong xe ngựa, Miêu Miêu ngồi ở bên cạnh, tay không biết đặt đâu. Nàng len lén nghiêng đầu nhìn về phía nó, phát hiện nó cũng đang nhìn nàng.
Tô Bạch cười cười nhìn nó lúng túng, dứt khoát úp mặt trước mặt nó, nhìn nó nói: “Miêu Miêu, ta….ta sẽ không cưỡi mày, không lăn lộn trên người mày, không bao giờ gây áp lực tìm sói cái cho mày thành thân nữa. Nếu không mày lớn như vậy sao có thể chịu đựng được…. Miêu Miêu mày đừng tức giận, đừng cắn tay ta, ai ôi!”
Chú sói buông tay Tô Bạch ra, đầu nhếch lên, nằm về hướng ngược lại, không để ý đến nàng.
Tô Bạch cẩn thận nhìn nó, theo vị trí của nó cũng đổi vị trí của mình, nhìn vào đôi mắt của nó, cẩn thận quan sát.
Năm phút sau, đang quan sát.
Mười phút sau, tiếp tục quan sát.
Mười lăm phút sau, Miêu Miêu nổi giận, gào thét ‘NGAO …. OOO ‘ vào mặt nàng.
Tô Bạch gãi gãi đầu, nhìn đầu nghi ngờ nói: “Kỳ quái, rõ ràng không phải mắt chọi gà á….”
“……..” chú sói nghiến răng, mắt tức giận.
Tô Bạch ngay sau đó đưa tay vỗ vỗ đầu của nó, an ủi: “Không sao, coi như thật sự là kẻ mắt gà chọi cũng không sợ. Mắt gà chọi so với mắt cận thị còn tốt hơn rất nhiều.” dứt lời đôi mắt vô tình hay cố ý đối diện với mắt Ngũ Hoàng Tử.
Ngũ Hoàng Tử vuốt vuốt lỗ tai, mắt hình đường thẳng, híp mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-nga-nu-chinh-cu-tuyet-lam-vat-hy-sinh/1573430/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.