Tô Bạch đang than thở, ngoài cửa bỗng vang lên tiếng gõ cửa. Mở cửa, Ngũ Hoàng Tử xuất hiện trước mắt nàng.
“Ngũ Hoàng Tử ngọc thụ lâm phong, tự nhiên phóng khoáng sao sáng sớm đã đến đây, có chuyện gì sao?” Tô Bạch tức giận nhạo báng.
Ngũ Hoàng Tử không giận, nheo mắt nhìn nàng: “Sửa soạn đi, hôm nay chúng ta đi.”
Trong nháy mắt Tô Bạch sửng sốt: “Tại sao lại đi vội như vậy?”
Ngũ Hoàng Tử cau mày: “Đêm hôm qua Bổn Vương bấm ngón tay tính, phát hiện…”
“Chẳng lẽ lại phát hiện thiên nữ giáng trần có thể cứu vớt vạn dân đang trong tình trạng nước sôi lửa bỏng sao?” Tô Bạch nói tiếp.
Ngũ Hoàng Tử liếc nàng một cái: “Phát hiện mười lăm ngày sau sẽ có nhật thực.”
“Cho nên hoàng tử phải về Lăng quốc để thưởng thức?”
“Không, chỉ là nếu có nhật thực, nguồn nước trong giếng sẽ phát huy tác dụng lớn nhất. Chúng ta không có nhiều cơ hội như vậy, thời gian cũng gấp gáp chi nên không thể làm gì ngoài việc hôm nay sẽ phải lên đường.” Ngũ Hoàng Tử tiếp tục nói.
Tô Bạch lại nhìn hắn, không nói lời nào.
Ngũ Hoàng Tử gãi gãi lỗ tai, híp mắt nhìn nàng: “Mới vừa rồi ngươi nói gì vậy?”
Tô Bạch tiếp tục nhìn hắn, không nói lời nào.
Ngũ Hoàng Tử dứt khoát tiến lại gần nàng: “Thính lực Bổn Vương không được tốt, nếu như ngươi nói cái gì thì nói lớn lên một chút, nếu không Bổn Vương sẽ không nghe rõ lắm.”
Tô Bạch nhìn thẳng vào mắt hắn, nói: “Mắt ngươi không dùng được, vậy làm sao quan sát được nhật thực?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-nga-nu-chinh-cu-tuyet-lam-vat-hy-sinh/1573429/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.