Đã thương lượng xong với Lý Bí, Trương Hoán cũng sắp xếp nhanh chóng trở về cung. Thái giám hầu hạ hắn là An Trung Thuận hôm nay sinh bệnh, tạm thời đổi một kẻ mới tên là Mã Nguyên Anh, vô cùng nhanh nhẹn. Nguyên lai là thái giám cung Lạc Dương ba năm trước đây đều bị nhập vào cung Trường An Đại Minh, Mã Nguyên Anh bị phân đến ngự thư phòng của Trương Hoán làm việc dọn dẹp, y thông minh nhanh nhẹn nên được Trương Hoán nhớ tới cho làm một trong những thái giám thiếp thân hầu hạ mình. Y cũng là kẻ biết tốt xấu, tôn ti trật tự, cùng mấy người An Trung Thuận cũng coi như hòa hợp.
Y nhanh nhẹn mở cửa xe để Trương Hoán vào ngồi. Xe ngựa chậm rãi chạy về phía Hoàng cung. Trong xe có thể thắp đèn nhưng sau một ngày mệt mỏi Trương Hoán muốn tranh thủ cơ hội ngắn ngủi này để chợp mắt dưỡng thần. Hắn nằm trên ghế nhắm mắt không nói gì. Ánh trăng từ bên ngoài chiếu qua khe cửa vào người hắn lúc sáng lúc tối. Mã Nguyên Anh hầu hạ ở phía trước lại có vẻ lo lắng, y đang cầm một quyển tấu chương trong tay, không biết nên làm thế nào cho phải. Bản tấu chương này là môn hạ bộ Hộ Thôi Ngụ kín đáo đưa cho y, bảo y trên đường về cung chuyển cho Hoàng thượng, nhưng bây giờ y lại không thể đưa ra được.
- Có chuyện gì sao?
Đôi mắt Trương Hoán hé mở một chút, hắn đã sớm biết tinh thần Mã Nguyên Anh có chút không tập trung.
- Bệ hạ, vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon/2133897/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.