Lý Bí khẽ mỉm cười nói tiếp: “ Thần cho rằng với thực lực hiện nay của dân tộc Thổ Phiên thì bọn họ không còn khả năng để tranh đoạt Thổ Hỏa La được nữa, vì vậy việc Thổ Phiên xuất binh chỉ cần tạo ra thế mà thôi, đóng quân mà không cần đánh. Hơn nữa dân tộc Thổ Phiên bây giờ thế và lực đều mỏng và yếu không thể nào ngăn cản được tình huống quân Đại Thực đi cứu viện bọn người Cát La Lộc. Nhưng như thế cũng tốt, phù hợp với sự kỳ vọng của thần. Chúng ta cứ để cho Đại Thực quân từ Thổ Hỏa La đi cứu viện Cát La Lộc. Con hoàng thượng thì xuất binh từ Sơ Lặc”
“ Hay lắm” Không đợi Lý Bí nói xong, Hàn tướng quốc đứng ở bên cạnh đã thất thanh kêu lên. Ông ta khẽ khom người hướng về phía Trương Hoán thi lễ nói: “ Bệ hạ, Lý đại học sĩ sử dụng kế hư binh quả là thần diệu, cái này giống như Hàn Tín năm xưa minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương. Thần cho là rất khả thi”
Trương Hoán vuốt râu cười, quả nhiên là gừng càng già lại càng cay, sách lược mà Lý Bí vừa trình bày quả nhiên vô cùng xảo diệu. Bất quá để thành công được thì trò chơi này phải diễn xuất một chút mới được.
Xế chiều ngày hôm đó, sứ thần của dân tộc Thổ Phiên đã tới Trường An để triều kiến thiên tử Đại Đường. Trương Hoán liền lệnh cho Thôi Ngụ làm việc với sứ thần Thổ Phiên. Hai bên bàn bạc, trao đổi và tiến hành hiệp thương về việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon/2133856/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.