Lại nói Vân Thù, sau khi ra khỏi viện của Miêu thị liền đi tới khuê phòng của Vạn Thục Tuệ lúc chưa xuất giá, định tới để hai mẫu nữ nói chút chuyện riêng tư, hơn nữa Vân Thù cũng không hy vọng mẫu thân mình bị rơi vào trong tự oán hối tiếc. Khi Vân Thù đi chỗ Vạn Thục Tuệ, cùng lúc đó Cố bà tử cũng trở về Chu gia.
Nói tới Cố bà tử sau khi bị Vân Thù cho một cái tát trở lại Chu gia, trong lòng một hơi oán khí khó dằn, lúc này mới vừa bước vào vườn hoa Chu gia đã nhìn thấy Tĩnh Viễn hầu Vân Hoằng đang nói chuyện với nhị tiểu thư nhà mình ở trong lương đình vườn hoa, dáng vẻ kia nhìn hết sức ôn hòa, mấy ngày nay ngay cả Cố bà tử cũng thường nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Tĩnh Viễn hầu này hết sức thích nhị tiểu thư, mỗi ngày đều phải tới nhìn một lần không hề cố kỵ, chưa vào cửa đã được cưng chiều như vậy, ngày sau nếu sinh hạ một nhi tử tới chính là trưởng tử, phủ Tĩnh Viễn hầu cũng nhất định do trưởng tử tới kế thừa.
Cố bà tử liếc nhìn Tĩnh Viễn hầu một cái, trong lòng đã có tính toán. Trong lòng bà hận đến lợi hại, nghĩ thầm bị một tiểu nha đầu như vậy vênh mặt hất hàm sai khiến, nó tự cho rằng bản thân là một chủ tử, giờ nhìn xem bà sẽ để cho một chủ tử như nàng ta có dáng vẻ chủ tử chết như thế nào!
Cố bà tử vừa nghĩ như vậy, hốc mắt lập tức đỏ lên, nước mắt tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/207129/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.