Tạ Hoài Ẩn không quá hứng thú với việc chỉnh Tiền Hạ Lan thế nào, hắn chỉ tò mò tên kia đã làm gì mà nàng lại tức đến mức này, còn khiến nàng phải chủ động đến tìm mình nữa, chắc hẳn hắn ta đã làm gì quá đáng chọc giận nàng rồi.
"Ngươi cũng không vừa mắt Tiền Hạ Lan phải không, ngẫm lại mấy sòng bạc của hắn, lại còn chuyện cho vay nặng lãi cũng tổn hại không ít lợi ích của ngươi, tuy nói hậu đài của hắn không dễ chọc, nhưng mấy người đó chắc không chỉ chiếm một phần lợi nhuận của việc cho vay nặng lãi, những người ngày thường hay lui tới hay mấy người hắn hay hiếu kính tiền bạc kia tự nhiên lợi ích bị giảm đi, ngươi nghĩ bọn chúng có thể cam chịu sao? Không chừng còn có thể nhân lúc này mà buộc bọn chúng xuất đầu lộ diện." Vân Thù ẩn ý nói với hắn, vẻ mặt còn thật sự nghiêm túc, "Tranh thủ cơ hội này, cho dù không lật đổ được Tiền Hạ Lan cũng đủ làm hắn tổn thương nguyên khí, ngươi không thấy đây là một chuyện cực kì có lợi sao?"
Tạ Hoài Ẩn vô thức gật đầu, đồng tình nói "Xác thực như thế" sau mới phản ứng lại, hắn còn đang muốn từ miệng Vân Thù đào ra mấy chuyện mới lạ nghe một chút, lại không nghĩ mình bị nàng dắt mũi, nhân tiện còn lôi mấy suy nghĩ sâu kín trong lòng hắn ra, sau khi nghe xong hắn thậm chí còn không cảm thấy chỗ nào không ổn.
"Ai, ta nói này Thù nhi, năng lực đánh trống lảng của nàng cũng quá cường đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1255043/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.