Vân Thù nhìn Quan Chí Cần, cảm thấy tính cách tiểu tử này thật sự không giống mẹ hắn chút nào, tốt xấu gì "cô cô" Liễu Ý Nghiên cũng là một người cứng rắn, nói nàng ta cứng rắn cũng không phải là sẽ không bao giờ mua hàng trong cửa hàng của Vân Thù, mà trái lại, nàng ta vẫn mua đồ như một khách hàng bình thường, cũng không có ỷ vào quan hệ mà chiếm tiện nghi này nọ, nhưng vẫn không quên bày ra tư thái cao ngạo, hận không thể ném bạc vào người ta rồi đuổi đi cho khuất mắt. Bất quá Vân Thù cũng rất vui vẻ khi nàng ta ném bạc vào người mình như thế, còn hơn là suốt ngày chạy đến cửa hàng của nàng ầm ĩ.
Giờ xem ra, con của nàng ta thật sự không kế thừa được nửa điểm cốt khí nào, nhìn như hận không thể ôm hết đồ trong cửa hàng về nhà, cũng không biết là ai dạy ra tật xấu như vậy nữa.
"Biểu ca, ngươi họ Quan, chúng ta họ Liễu, không phải người hai nhà thì là gì?" Vân Thù vẻ mặt nghiêm túc nhìn Quan Chí Cần, "Được rồi biểu ca, cửa hàng này cũng không phải của một mình ta, cho dù là cửa hàng của mình ta thì cho dù ta cần dùng đến cũng phải bỏ tiền ra mua. Lúc trước cô cô mua đồ trong cửa hàng đều trực tiếp thanh toán hết, nếu hôm nay biểu ca không đủ tiền ta cũng có thể châm chước, biểu ca có thể lập một cái chứng từ để mỗi tháng trả một ít, rốt cuộc buôn bán cũng không dễ dàng a!"
Vân Thù nói lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1255042/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.