Ghế trong tiệm trà chính là ghế gỗ dài hẹp bốn chân, động tác cầm ghế đập tới của Vân Thù hết sức nhanh nhẹn, động tác vốn xem như hơi thô tục, dưới cách nàng làm lại có một ý vị hiên ngang mạnh mẽ kiểu khác.
“A ——”
Chu Bích Cầm thế nào cũng không nghĩ đến Vân Thù thế mà lại không hề che giấu xuống tay với nàng, may nhờ Cố ma ma vẫn canh giữ bên cạnh Chu Bích Cầm mắt tinh kịp thời kéo Chu Bích Cầm một phát, nếu không ghế dài này sẽ trực tiếp đập trúng Chu Bích Cầm.
“Chậc chậc. “ Vân Thù vỗ tay một cái, mặt tiếc hận, “Thế mà lại không trúng.”
Vân Thù nói như vậy, quay đầu lại nhìn Vạn Thục Tuệ, “Mẫu thân, thấy không, đây mới là thủ đoạn nên làm để đối phó với hồ ly tinh cướp tướng công của người, mà không phải chỉ ở bên kia khóc.”
“Ngươi ——” Chu Bích Cầm nhìn Vân Thù, ngón tay của nàng run rẩy không ngừng, nhịp tim cũng hết sức rối loạn, mới vừa nếu không phải động tác của nàng nhanh chóng, cái ghế kia sẽ trực tiếp đập trúng nàng, dù sẽ không gây ra mạng người, nhưng khi nghĩ đến hài tử trong bụng, Chu Bích Cầm biết bây giờ không phải là lúc sợ, khi nàng vào tiệm trà Hâm Nguyên đã cho người đi thông báo cho Vân Hoằng, hiện giờ cục diện làm thành như vậy mặc dù ngoài dự liệu của Chu Bích Cầm, nhưng cũng coi như là trúng với ý nguyện của nàng.
Chu Bích Cầm hết sức không thích Vân Thù, nếu là trước kia, đối với Vân Thù, nàng định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1254874/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.