Minh Nhật về đến quê cô đã là hơn 9 giờ tối. Lối vào làng cô vẫn còn là đường đất nhỏ hẹp nên anh chỉ có thể để xe ở đầu làng rồi đi bộ vào. Đường vào làng chỉ có vài ngọn đèn mờ mịt nên anh phải mở flash điện thoại lên soi đường.
Anh nhớ khi anh cưới cô cũng là đi bộ trên con đường này vào rước dâu. Ngày hôm ấy cô cười rất hạnh phúc. Khi đó, anh thực sự có mang lòng riêng, lấy cô chỉ vì tên cô trùng với mối tình đầu đã không thể duy trì được nữa của anh. Thời gian đầu mới sống cùng nhau, anh thường tìm kiếm hình bóng của cô ấy trên người cô. Bé Dâu, thực ra cũng là do một lần anh sơ suất mà có, cô vẫn còn chưa biết chuyện này, nếu cô biết chỉ sợ sẽ càng hận anh hơn. Nhưng kể từ khi cô sinh con, nhìn thấy cô vì mình mà chịu vất vả cực khổ thì anh cũng đã dần dần buông được tình cảm cũ, anh cố gắng đối xử với cô thật tốt, tự dặn lòng là sẽ âm thầm bù đắp cho cô. Anh đã từng nghĩ trong đầu, đợi tới 10 năm ngày cưới sẽ tổ chức thật lớn, như một đám cưới thực sự thuộc về cô, còn bí mật này sẽ theo anh cho đến khi về già. Không ngờ chuyện này lại bị lộ ra trong lúc anh chưa có chút chuẩn bị nào.
Minn Nhật ngước mắt lên nhìn, trăng đêm nay rất mờ, mờ mịt như con đường tương lai cho mối quan hệ của anh và cô.
Đến cổng nhà, anh đẩy cổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mat-em/2946239/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.