Lại nói về Diêu Cẩm Ngọc, trước đó nàngta theo Tri Mặc tới Đông viện, bước vào đình nghỉ chân, Tri Mặc liềncười nói: “Đại tiểu thư ở đây chờ một chút sẽ biết ngay chuyện bất ngờmà thế tử dành tặng Đại tiểu thư là gì, tiểu nhân xin lui xuống trước.”
Y dứt lời liền cười tà rời đi. Diêu CẩmNgọc cảm giác nụ cười của y hơi kỳ quái, định cất tiếng hỏi, song TriMặc không để ý tới nàng, chỉ nhanh chân chạy mất. Diêu Cẩm Ngọc càng lúc càng say rượu, đầu óc trĩu nặng, khó chịu khôn kể, chỗ này xung quanhlại toàn là rừng cây tĩnh mịch, mờ mịt u tối, trước mắt nàng ta cơ hồđặc một màu đen, chẳng nhìn rõ được gì.
Có điều nghĩ tới việc Tạ Thiếu Văn chuẩn bị điều bất ngờ cho mình, nàng ta vẫn hưng phấn khó tả, nàng ta vịn tay vào lan can, đang định khom lưng ngồi xuống thì đột nhiên đụng phải một người, người đó còn bế bổng nàng ta vào lòng nữa!
Diêu Cẩm Ngọc thoạt đầu cả kinh, cứng đờ người, nghe giọng nói trầm thấp khàn khàn của nam nhân vang vọng bêntai: “Đại muội muội khiến ca ca chờ lâu quá, muốn ta chết vì nôn nóngsao…”
Cả người bị nam nhân ôm chặt vào lòng,giọng nói thầm thì lởn vởn bên tai, đương lúc nói chuyện, y còn cố tìnhdùng miệng mơn trớn vành tai nàng, Diêu Cẩm Ngọc cứ ngỡ đó là Tạ ThiếuVăn, tức thì sung sướng khôn kể, thân thể mềm nhũn, run rẩy kêu: “Văn ca ca…”
Người đang ôm Diêu Cẩm Ngọc sao có thểlà Tạ Thiếu Văn? Y thực ra chính là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-gia-vong-toc/2392069/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.