Tạ Thiếu Xuyên dứt lời bèn lôi từ trong ngực áo ra một tấm khăn trắng, bên trên loang lổ vết máu.Thấy Tạ Thiếu Xuyên vừa không biết xấuhổ, vừa chẳng hề tôn trọng Diêu Cẩm Ngọc một chút nào, càng không để tâm tới thể diện Diêu gia, lại thấy ai nấy xung quanh đều trưng vẻ mặtkhiếp sợ, dán chặt mắt vào hai người họ, Diêu lão thái thái liền biếtchuyện này có muốn cũng không giấu nổi, nhất thời trước mặt tối sầm lại, nói chẳng nên lời, tức giận tới nỗi hôn mê bất tỉnh.
Diêu Lễ Hách cũng bực tức tới mức cảngười run lên từng chặp, y nhìn Diêu Cẩm Ngọc ngã ngồi sau lưng Tạ Thiếu Xuyên, toàn thân nhếch nhác, ngay cả cái yếm cũng lộ hẳn một nửa rangoài, bộ dạng mất hồn mất vía thì chỉ hận không thể lập tức bóp chếtđứa con gái hư đốn này.
Tại đất Giang Châu, dù sao chăng nữa ycũng được coi là nhân vật có tiếng tăm, tốt xấu thế nào cũng là vị quanĐồng Tri lục phẩm, ấy vậy mà hiện giờ lại rơi vào cảnh bẽ mặt trước đámtiểu bối và gia nhân, bảo sao y không giận dữ tới độ mặt đỏ tía tai chứ. Y trợn mắt nhìn trừng trừng Tạ Thiếu Xuyên, mãi mà chẳng thốt nên lời,trông vô cùng đáng sợ. Nếu Tạ Thiếu Xuyên chỉ là con em gia đình bìnhthường thì đã dễ giải quyết, y có thể thỏa sức đánh què chân hắn để trút giận, song hắn lại là người nhà họ Tạ, lúc trước Tạ Thiếu Văn bị đảthương ở Diêu phủ, bây giờ nếu Tạ Thiếu Xuyên xảy ra sự tình gì thì Diêu gia đúng thực không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-gia-vong-toc/2392067/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.