Ở nhà chính Bạc Phu Nhân tức đến mức đỏ hết cả mặt vừa nghe anh gọi điện nói chuyện Thẩm Dược bị Bạch Hạ giữ lại tại hôn lễ của Tần Nhị Thiếu bỏ thuốc thì bà suýt chút mà ngất đi.
Gọi điện Bạc Dương Tự quay về ngay cả anh cũng nhanh chóng lái xe đến chuyện lần này anh không có ý định bỏ qua, nếu như người của anh ta tay trước vậy bọn anh trực tiếp nghênh đón.
Căn phòng khách của nhà chính chưa bao giờ có bầu không khí này, mẹ anh ngồi trên sofa đưa mắt nhìn Bạc Dương Tự đang đứng trước mặt mình.
“Con nhìn xem bạn gái con làm ra cái loại truyện gì đây hả???”
Bà thật sự không tưởng tượng được cô lúc đó trong trạng thái thế nào, cho dù gọi điện cho Bạc Trạch Lăng thì anh nói cô hiện tại vẫn ổn không đến mức nguy hiểm nhưng bà vẫn bất an không thôi.
Bạc Dương Tự đáp lại bà “Làm chuyện gì? Bạc Trạch Lăng nó bẻ gãy hai bàn tay bạn gái con sao mẹ không gọi nó đến đây”
Bên ngoài tiếng pô xe vừa tắt anh vứt đỏ điếu thuốc trên tay cả người đăng đằng sát khí bước vào bên trong nhà chính, nhìn sang Bạc Dương Tự nhếch mỗi chậm rãi lên tiếng nói với anh ta.
“Bẻ gãy hai tay vẫn còn quá nhẹ, nếu hôm đó Thẩm Dược không gọi cho tôi thì bạn gái anh định làm gì vợ tôi? Bỏ thuốc cô ấy rốt cuộc các người có mục đích gì.”
Trên người anh mặc nguyên một bộ đồ đen, áo sơ mi và quần âu đen đôi mắt như quỷ satan đến lấy mạng người khác, sát khí đằng đằng áp chế luôn cả khí chất của Bạc Dương Tự.
“Loại chuyện dơ bẩn như vậy cũng dám làm, Bạch Gia dung túng cho Bạch Hạ đến nức này sao? Hay là Bạc Dương Tự anh là người dung túng cho cô ta.”
Nếu anh không đến thì không biết Thẩm Dược còn xảy ra loại chuyện gì, loại chuyện hạ đẳng đến mức anh không dám nhận chảy chung một dòng máu với Bạc Dương Tự.
Mẹ anh càng nghe càng không thể tin vào tai, bà rốt cuộc nuôi hai đứa tại sao lại khác biệt đến mức này hay là do từ bé bà dung túng cho Bạc Dương Tự quá nhiều còn Bạc Trạch Lăng thì là lại quá nghiêm khắc cho nên một đứa ngông cuồng một đứa bất chấp trả đũa.
Bà nhìn Bạc Dương Tự thở dài “Bạch Hạ là do con dung túng mà ra. Thẩm Dược là con dâu do ta chọn bất kỳ ai cũng đừng hòng động vào kể cả có là chồng nó đi chăng nữa.” Con người của Thẩm Dược thật sự rất giống chịu đựng đến mức thà chết chứ không mở miệng nói ra một lời nào.
Giống như năm đó bạn của cô thà chết cũng không muốn quay về Tây Thành chịu đựng nhục nhã.
“Dúng túng? Nó cũng dung túng cho Thẩm Dược thì con dung túng cho Bạch Hạ có gì sai? Càng nói anh ta càng không thể chấp nhận được, rõ ràng đều là cả hai dung túng nhưng bà chỉ trách một mình anh ta.
Bạc Phu Nhân tức giận đứng bật dậy vung tay tát vào mặt của anh ta một cái “Chát!”
“Dung túng cũng tùy lúc, Thẩm Dược được em trai con dung túng con bé có chạy đi bỏ thuốc bạn gái con giữa nơi đông người không?”
“Bạch Hạ có ăn học, lại làm ra loại chuyện này con không cảm thấy mất mặt vì mắt kém mà còn muốn đổ lỗi cho người khác.
Giải quyết xong chuyện ở nhà bà nhất định đến Bạch Gia đòi lại công bằng cho Thẩm Dược vết thương da thịt có thể lành, nhưng Bạch Hạ đã có ý định hất nước bẩn lên người của cô vậy thì bà sẽ không bao giờ chấp nhận con dâu xấu xa như vậy.
“Cô ấy là vợ tôi, cho dù cô ấy có được tôi dung túng hay không thì các người thử động vào một lần nữa xem, tôi nhất định khiến các người mặt trời ngày mai không thể nhìn hoàng hôn cũng không kịp để ngắm.”
Anh đưa mắt sang nhìn mẹ mình chậm rãi nói.
“Chuyện này con nói cho mẹ biết, nhưng mẹ không cần lo tự con sẽ giải quyết chuyện này.” Bạc Trạch Lăng cầm lấy điếu thuốc châm lên rít một hơi, vẻ mặt anh lúc ẩn lúc hiện ở dưới làn khói thuốc.
Tựa như ma quỷ không rõ hình dạng khiến người khác sợ hãi không dám nhìn.
Bây giờ cuộc chơi mới thật sự bắt đầu, cho anh không yêu cô thì cô cũng là người của anh ngoài anh ra bất kỳ ai cũng không có quyền động vào, kể cả đó có là người của Thẩm Gia thì không có sự cho phép của anh cũng không được chạm vào cô.
Bạc Trạch Lăng không muốn lại, anh thậm chí còn không thèm chào anh ta, chỉ cúi đầu với mẹ mình rồi rời đi, thứ duy nhất Bạc Dương Tự có được là chuyện anh không yêu Thẩm Dược.
Nhưng anh ta lại không ngờ đến chuyện cả Thẩm Dược cũng đứng về phía anh, vậy thì mọi thứ từ miệng anh ta nói ra không thể nào tạo được niềm tin trong lòng mẹ anh.
Anh lớn lên ở Tây Thành trải qua nhiều chuyện trắng đen đều có thể nhìn rõ, mọi trò bẩn thỉu này dù là trong giới kinh doanh hay là xã hội bình thường vẫn dễ dàng bắt gặp, bọn họ đều vì lợi ích riêng.
Lợi ích chính là thứ dễ dàng đánh gục tất cả những thứ gọi là tình cảm gia đình, hay tình yêu gì gì đó tất cả đều không thắng được lợi ích của chính mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]