Cô cho dù không muốn nói chuyện cũng không chịu được vẻ mặt đắc ý của Bạc Dương Tự, anh ta nói ra là cố ý muốn hắn bị mắng, mấy năm nay anh ta luôn gây sự với hắn chỉ là đều bị hắn phớt lờ.
Bạc Trạch Lăng không hề muốn dính dáng đến anh ta, hắn càng không muốn có bất kì liên quan nào nhưng anh ta thì không như vậy, anh ta muốn hắn mất tất cả, không muốn chừa cho hắn bất kì con đường lui nào.
Thẩm Dược kéo vạt áo của hắn đưa mắt nhìn rồi lắc đầu, hắn cũng đưa mắt nhìn cô, không biết cô có ý gì chỉ thấy cô quay đầu sang nhìn về phía Bạc Dương Tự.
“Mẹ, mẹ đừng mắng anh ấy, là con không cẩn thận trời mưa còn ra ngoài không nhìn đường mới để bản thân ngã đập vào bậc than. Anh ấy đã bảo bác sĩ Tần kiểm tra rồi bây giờ không sao nữa mẹ đừng lo.”
Cô nắm lấy tay bà kéo bà cẩn thận ngồi xuống dáng vẻ của cô bình tĩnh nói cho bà nghe.
Đưa mắt nhìn hai người đối diện mình lần nữa “Anh Dương Tự, em không rõ anh nghe ai nói chuyện này, nhưng em muốn anh biết rõ những chuyện mình không tận mắt chứng kiến thì đừng vội cho rằng đó là sự thật.”
Miệng lưỡi của Thẩm Dược chỉ không sắc bén khi ở trước mặt đối diện với hắn, điều đó không đồng nghĩa cô để người khác lôi mình ra để làm mũi tên chỉ trích hắn.
“Nhị thiếu phu nhân không phải muốn bênh chồng mình cho nên nói dối đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi/3742137/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.